Từ xưa bọn họ đã làm tổ tại hải vực này. Bình thường bọn họ sẽ không đi trêu chọc những người khác. Những người khác cũng không muốn giao thiệp với những gia hỏa xấu xí này. Cho dù là Hải tộc cũng bỏ qua vì bọn họ mà bỏ qua hải vực này.
Nhưng đám người Âu Dương không biết, lão lừa ngốc Mê Đồ Hòa Thượng này cũng không biết. Hắn lại vẫn như trước kia, xuyên qua khu sương mù dày đặc. Thật ra vào giây phút bọn họ lên thuyền, tiên thuyền này đã biến thành quỷ thuyền. Bây giờ bọn họ đã xâm nhập vào lãnh địa của quỷ tộc. Hiện tại muốn ra ngoài quả thật là chuyện rất khó khăn.
- Không sai. Chính là quỷ tộc. Không người nào nguyện ý trêu chọc những gia hỏa buồn nôn này. Tuy nhiên bình thường bọn họ cũng sẽ không đi trêu chọc những người khác. Có trách thì trách các ngươi không có chuyện gì lại lên quỷ thuyền. Trong mắt người của quỷ tộc các ngươi chẳng khác nào cướp đồ của bọn họ. Bọn họ làm sao có thể buông tha cho các ngươi được!
Sở Yên Nhiên nói xong, không biết lấy từ chỗ nào nào ra một xâu kẹo hồ lô. Không ngờ ở nơi này nàng còn có hứng thú ăn kẹo hồ lô!
- Vậy làm sao mới có thể ra ngoài được?
Cốc Thanh Vũ không hiểu rõ lắm về quỷ tộc. Thật ra không riêng gì Cốc Thanh Vũ, cho dù là cường giả của những tộc khác cũng như vậy. Dù sao quỷ tộc này quá mức thần bí.
Hơn nữa thông thường bọn họ cũng sẽ không đi uy hiếp những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung/1399240/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.