- Âu Dương? Ai là Âu Dương? 
Lúc này trong Đô Thành, bất kể là quan to quý nhân hay là bách tính bình thường, hoặc là những tu luyện giả kia đều thắc mắc không rõ Âu Dương là người phương nào! 
Ở ngay trong Đô Thành mà dám khiêu khích Mạch Thiên Nhai. Đây tuyệt đối là một cường giả chân chính! Nhưng từ lúc nào Đại Vận lại xuất ra một cường giả như vậy? Tại sao bọn họ lại không hề hay biết gì? Hoặc là nói Âu Dương không phải là người của Đại Vận? Hắn đặc biệt chạy đến tìm phiền phức? 
Vèo! 
Giống như đáp lại lời của Mạch Thiên Nhai, lần này tiễn quang của Âu Dương còn mạnh hơn hai tiễn quang trước. Nhưng do sự chênh lệch về cấp bậc, dù là một mũi tên có cường lực như vậy, Mạch Thiên Nhai vẫn có thể thoải mái sử dụng kiếm linh chém gãy! 
- Không được! Lực lượng của Mạch Thiên Nhai mạnh hơn ta gấp mười lần. Dựa vào lực lượng ta căn bản không thể nào đả thương được hắn. Xem ra phải dùng chút kỹ thuật! 
Âu Dương biết, ngày hôm nay chỉ cần hắn có thể đả thương được Mạch Thiên Nhai dù chỉ một chút cũng có thể coi như hắn đã thắng! 
Ầm! 
Từ trong khu náo nhiệt của Đô Thành, Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay giống như một con linh viên từ dưới mặt đất trồi lên. Mọi người trong khu náo nhiệt liền châns động. Hắn vẫn không ngừng bắn Tam Lăng Tiễn ra! 
Tốc độ bắn của hắn quả thực đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi. Một mũi tên tiếp một mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung/1398664/chuong-103.html