Lúc này trên chiến trường, quân Đại Vận phía bắc đã phát động tổng tiến công. 40, 50 ngàn binh sĩ tạo thành thế trận xung phong, khí thế bàng bạc gần như có thể xé rách thiên địa.
Quân Tây Kỳ trấn thủ phía bắc cũng không hoàn toàn chỉ phòng ngự. Vào lúc này, nếu bọn họ bị động phòng thủ, rất có khả năng sẽ bị một đợt tấn công khác đánh vào trong quân doanh. Một khi xuất hiện tình huống như thế, bên Tây Kỳ tất sẽ đại loạn. Làm không tốt đến lúc đó quân doanh cũng sẽ mất. Nói như vậy bọn họ chỉ có thể lui lại phía sau, trấn thủ Phì Thủy Thành.
- Đứng vững cho ta! Tiếu Minh Vận kia chỉ là một kẻ vô dụng. Hắn nhiều nhất chỉ công kích được một đợt! Đứng vững trước đợt công kích này, chúng ta có thể đánh thắng!
Thống soái quân Tây Kỳ phía bắc tự mình cầm lấy dùi trống, gõ trống trận vang trời. Nhưng vào lúc này, bên Tây Kỳ lại xuất hiện hoàn cảnh xấu không nhỏ. Tuy rằng trận hình không sụp đổ, nhưng trước đại quân Đại Vận anh dũng khí thế liều chết, giống như đã hít thuốc lắc, khiến khí thế của bọn họ giảm mạnh.
Phía xa, tại biên giới Đại Vận, Lăng Trung Thiên âm trầm nhìn chiến trường đang chiến đấu ác liệt. Quỳ bên cạnh hắn chính là quân sư Diêm Lương. Sau khi cuộc chiến đấu được khai hỏa chưa tới mười phút, Lăng Trung Thiên đã một mình chạy tới nơi này. Mà khi hắn nghe Diêm Lương nói cho biết, hai người ngu xuẩn này không ngờ chỉ vừa mới phát động tổng tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung/1398599/chuong-38.html