Ba mươi đánh ba trăm, nếu là trước đây khẳng định Lăng Túc không dám làm. Nhưng hiện tại hắn đã có Âu Dương. Hắn thậm chí đang suy nghĩ có phải sẽ có thể đánh ra một chiến dịch không tổn thất một người hay không?
- Chạy chầm chậm trong ba dặm. Hai dặm cuối cùng tấn công!
Lăng Túc ra lệnh một tiếng, ba mươi mốt người theo sát Lăng Túc di chuyển về hướng đông nam. Mà lúc này Âu Dương đã rời khỏi đội ngũ mau chóng chạy về phía bên cạnh.
Lần này Lăng Túc không hỏi Âu Dương muốn làm gì. Những người khác cũng chỉ nhìn theo Âu Dương. Bọn họ không cần hỏi, bởi vì bọn họ biết, một lát nữa chỉ cần khai chiến, mũi tên của Âu Dương nhất định sẽ trợ giúp lớn nhất cho bọn họ.
Cho dù chạy chậm ba dặm, đối với các kỵ sĩ trung đội số 7 mà nói cũng chỉ là trong thời gian nháy mắt. Sau khi chạy chầm chậm bọn họ đã có thể nhìn thấy đội ngũ của đối phương! Trong hai dặm cuối cùng, dựa theo sự phân phó của Lăng Túc, ba mươi mốt tên kỵ sĩ bắt đầu đợt tấn công đầu tiên!
Trong một khắc, khí thế tấn công dũng mãnh lại xuất hiện trên người bọn họ. Giờ phút này bọn họ chính là một thể hoàn chỉnh. Giờ phút này bọn họ giống như một mũi tên không gì không xuyên thủng được!
Tiếng vó ngựa nhất thời khiến ba trăm bộ binh chú ý! Cùng lúc đó, chỉ huy của đối phương hét lớn một tiếng:
- Địch tấn công.
Hắn bắt đầu chỉ huy binh lính thủ hạ lấy khiên tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung/1398585/chuong-24.html