Không riêng gì Tiêu Sách, Cố Khanh An cũng không hiểu ra làm sao.
Nói thật Tiêu Sách cả đời này chưa từng nghe qua yêu cầu vô lý như vậy, hắn nghi ngờ nhìn chằm chằm Hà Húc: "Cậu lại muốn giở trò gì?"
"Trở lại bên cạnh Tạ Thanh Dao, dù sao cũng phải trả giá một chút chứ? "Hà Húc nhìn chung quanh phòng, muốn tìm một thứ hữu dụng," Tùy tiện cái gì cũng được, ngài vất vả đánh tôi hai cái, để tôi trở về dùng khổ nhục kế."
Hà Húc nhẹ nhàng nói, âm thầm quan sát nét mặt Tiêu Sách. Trong nháy mắt vừa mới ra cửa nhìn thấy xe Tạ Thanh Dao, Hà Húc bỗng nhiên nhớ tới lời Cố Khanh An nói với cậu lúc trước.
"Sách ca thích người tàn nhẫn, đối với mình tàn nhẫn, đối với người khác càng tàn nhẫn hơn."
Không phải là tàn nhẫn sao, cái này còn quá dễ làm đi?
Tiêu Sách vẫn cười như không cười nhìn cậu, từ biểu tình cơ hồ nhìn không ra hắn là vui hay giận, bất quá hắn cũng không lập tức tìm đồ nện cậu một trận, nếu là trước đây hẳn cũng không phải vậy.
"Nhưng tôi không muốn động đến cậu nữa. "Tiêu Sách búng ngón tay, phân phó Cố Khanh An:" Đưa Hà tiên sinh trở về đi."
Không muốn động đến cậu? Ý tứ chính là nói sau này không cần tới đây chịu tội nữa?
Trong lòng Hà Húc có tính toán, nhưng cậu bình yên vô sự rời khỏi Tiêu Sách như vậy, Tạ Thanh Dao nhất định sẽ nghi ngờ, cậu muốn trở về cũng không dễ dàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3541800/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.