Trong đầu Hà Húc hiện lên vô số lời chửi rủa, nhưng đến bên miệng lại chỉ cười trả lời: "Ừ, tốt hơn nhiều."
Cái rắm.
Lại đưa mắt nhìn Tạ Thanh Dao rời khỏi văn phòng, Hà Húc quay lưng lại dùng sức cọ môi, thầm nghĩ Tạ Thanh Dao rốt cuộc học được những thứ không đứng đắn này từ đâu.
Thứ duy nhất có thể giải sầu là thuốc lá cũng bị tịch thu, Hà Húc chán đến chết ở trong phòng dạo một hồi, cuối cùng vẫn ngồi ở trước bàn.
Con người khi nhàm chán, sẽ phát hiện học tập cũng là một chuyện rất thú vị. Hà Húc chính là như thế, vừa rồi phiền muộn nhìn các loại lý luận còn làm cho người ta đau đầu kia, hiện tại nhìn lại dĩ nhiên cảm thấy rất thú vị, bất tri bất giác liền xem đến nhập thần.
Vốn ở trong lòng Hà Húc, loại cảnh giới "hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ" này đều là cách nói khoa trương của cổ nhân, không nghĩ tới có một ngày cũng sẽ ứng nghiệm trên người mình.
Điện thoại di động vang lên trên sô pha hồi lâu, Hà Húc cũng không chú ý tới, ngay cả Tạ Thanh Dao trở lại văn phòng lúc nào cậu cũng không phát hiện, chuyên tâm cúi đầu phân tích lý luận khô khan lại phức tạp, thẳng đến khi Tạ Thanh Dao ném điện thoại di động tới trước mắt cậu, mới giật mình ngẩng đầu.
Động tác ném điện thoại di động của Tạ Thanh Dao cực kỳ thô lỗ, Hà Húc lập tức ý thức được điểm không thích hợp, vội vàng nhặt điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3538591/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.