Mê man ngủ không biết bao lâu, Hà Húc từ trên giường bò dậy, đầu óc hỗn loạn, đau đầu đến muốn nôn.
Tiện tay nhặt một bộ quần áo từ bên giường mặc vào, Hà Húc xuống đến phòng bếp nấu mì, thừa dịp nấu mì chạy vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Ăn xong mì như đang nhai sáp, Hà Húc quay về phòng ngủ nhặt điện thoại di động bị cậu tắt máy, ấn nút nguồn mở máy lên.
Điện thoại di động phản ứng một hồi, tiếp theo xuất hiện một nhóm lớn cuộc gọi nhỡ, số lượng nhiều đến Hà Húc có hơi hoảng hốt một chút, cho rằng toàn thế giới đều đang tìm cậu.
Bất quá rất nhanh Hà Húc đã phân biệt được, tuy rằng có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, nhưng trên thực tế chỉ có hai người tìm cậu.
Tạ Thanh Dao và Đỗ Minh Vũ.
Tạ Thanh Dao đơn giản là muốn hỏi cậu lễ mừng năm mới có muốn cùng nhau đón hay không, Hà Húc không muốn về đó, cũng không có tinh lực đi một cách qua loa. Mà Đỗ Minh Vũ gọi cho cậu, chỉ có thể là Từ Phượng Chi lại có vấn đề gì.
Hà Húc dựa vào vách tường dùng sức nắm tóc, tâm phiền ý loạn nhắm mắt lại. Ở bệnh viện nói ra lời tuyệt tình như vậy, tự cho là rất tiêu sái, nhưng trên thực tế mình lại thật sự có thể buông tay mặc kệ sao?
Vô số lần Hà Húc đều muốn làm như vậy, nhưng mỗi một lần cậu đều âm thầm cho mình một cái chờ mong, nghĩ có lẽ lúc nào đó Từ Phượng Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3536919/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.