"Phụt. "Sữa đậu nành Hà Húc vừa đưa tới miệng suýt nữa phun ra ngoài.
Sau khi bình tĩnh lại, Hà Húc đoán là có lẽ tình cảnh này quá buồn cười, không nhịn được vui vẻ.
"Còn cười, anh vẫn cười được sao, người đàn ông của anh muốn xem mắt em, anh còn có thể cười nữa hả?"
Hà Húc vội vàng sửa lại: "Đừng hiểu lầm, hai chúng tôi chỉ đơn thuần là quan hệ tình tiền."
"Cho nên quả nhiên vẫn là làm thế thân của Tề Nhạc đúng không? "Ánh mắt giảo hoạt như hồ ly của Lạc Đình Đình hơi nhếch lên, giống như đang nói: rốt cục bắt được nhược điểm của anh rồi.
Nhưng Hà Húc lại bình tĩnh dị thường, gật đầu thẳng thắn thừa nhận: "Đúng, cô muốn viết báo tôi cũng không ngại.
"Hứ, em không viết đâu. "Lạc Đình Đình bĩu môi, tiện tay cầm một cái bánh bao hung tợn gặm một miếng," Không nghĩ tới CP đầu tiên em cắn trong đời cứ như vậy mà tan tành, anh tốt xấu gì cũng để lại cho em chút ảo tưởng đi mà."
Hà Húc chỉ cười, quan hệ giữa cậu và Tạ Thanh Dao, cho tới bây giờ cũng không phải thứ cậu có thể chi phối.
Ăn xong điểm tâm, Lạc Đình Đình kéo Hà Húc đến bệnh viện thay thuốc trên đầu, bác sĩ nói miệng vết thương khôi phục cũng không tệ lắm, Lạc Đình Đình nghe xong mới yên lòng.
Từ phòng khám đi ra, Hà Húc ngẩng đầu nhìn thấy một người không ngờ tới.
Tề Nhạc sắc mặt tái nhợt từ đầu kia hành lang đi tới, bên cạnh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3532462/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.