Công diễn hai sắp tới, Hà Húc dứt khoát đem gối đầu chuyển đến phòng luyện tập, luyện mệt mỏi ngã đầu liền ngủ luôn, tỉnh dậy đứng lên lại tiếp tục luyện, cũng bởi vậy mà có được biệt danh "Saburo liều mạng".
Trước kia người không vừa mắt cậu hiện tại ít nhiều đều đối với cậu thay đổi cái nhìn không ít, chủ yếu là bội phục sự kiên trì liều chết này của cậu, cố gắng đến như thế thành tích của cậu không tốt thì ai tốt đây?
Hà Húc không quá chú ý tình huống xung quanh, những thực tập sinh cùng dự thi này thích hay không thích cậu, đối với cậu mà nói đều không có gì khác biệt, cậu vốn cũng không có ý định ở chỗ này lâu dài.
Từ sáng sớm mở mắt ra Hà Húc không ăn không uống luyện ba bốn giờ, dạ dày quanh năm không được đối xử tử tế rốt cục nhịn không được kháng nghị, Hà Húc mới không thể không dừng lại ăn chút gì đó bổ sung thể lực.
Hà Húc uống một ngụm sữa, mới vừa mở bánh mì ra còn chưa kịp cắn một miếng, nhân viên công tác liền vội vã chạy tới hỏi cậu sao còn chưa đi chuẩn bị.
Đối phương vừa nói như thế, Hà Húc mới lộ ra biểu tình "Đúng là có chuyện này", vội vàng buông đồ trong tay xuống đi theo nhân viên.
Chương trình đặc biệt sắp xếp trước vòng công diễn hai, cần các thí sinh gọi điện thoại cho người nhà, để tạo ra một số đề tài cảm động, nhưng Hà Húc cầm điện thoại di động, lại không biết nên gọi cho ai.
Sau một lúc lâu, Hà Húc trả lại điện thoại cho nhân viên đối diện, cười chua xót nói mình không có người để gọi.
"Không có người nhà thì gọi cho ông chủ cũng được mà~" Nhân viên công tác lại đẩy điện thoại qua.
Hà Húc mở miệng muốn cự tuyệt, nhưng vẻ mặt đối phương lại không có nửa điểm muốn nhượng bộ. Hà Húc rối rắm hồi lâu, vẫn trả lại di động, "Xin lỗi, tôi chưa chuẩn bị xong, hay là mọi người đi quay người khác trước đi."
Nhiệm vụ quay phim vốn có hạn chế thời gian, mấy người liếc mắt nhìn nhau cũng cảm thấy không thể cứ mãi ở đây, vì thế gật đầu đồng ý đề nghị của Hà Húc, đi phỏng vấn người khác trước.*Wattpad: LinhLam1301* Wordpress: vongthienthanh.wordpress.com*
Trở lại phòng luyện tập, Hà Húc không còn khẩu vị đi ăn nữa, mở loa bật ca khúc sẽ biểu diễn trong công diễn hai, chuẩn bị nhảy thêm vài lần nữa để luyện tập, thuận tiện để cho mình bình tĩnh lại.
Tập xong hai lần, Hà Húc ngồi xếp bằng dưới đất giơ máy tính bảng kiểm tra động tác của mình, phát hiện có chỗ không đúng liền nhanh chóng đứng lên tập lại một lần, vừa mới phát hiện một sai lầm mới chuẩn bị đứng dậy, Hà Húc bỗng nhiên cảm giác thắt lưng vô cùng đau đớn.
Hà Húc không dám nhúc nhích, giữ nguyên tư thế vừa rồi một lúc, đợi đến khi cơn đau giảm đi mới chậm rãi đứng thẳng dậy, sau đó từ từ đứng lên.
Cho dù đã đứng lên, Hà Húc vẫn không dám động đậy, chỉ có thể đứng dựa vào vách tường, mỗi việc tới gần tường thôi đã phải di chuyển mất khoảng năm sáu phút.
Dựa vào vách tường cũng không biết đã đứng đó bao lâu, thẳng đến khi chân có chút mỏi Hà Húc mới chậm rãi thử tới gần ghế dựa, bỗng nhiên cửa phòng luyện tập mở ra, nhân viên công tác lại tới gọi cậu đi chuẩn bị.
Hà Húc đáp một tiếng, khẽ cắn môi cố gắng bước ra một bước, phát hiện vết thương ở thắt lưng so với dự đoán của cậu đã tốt hơn một chút, liền không biểu lộ ra, đi theo nhân viên công tác trở về phòng chuẩn bị.
Tổ làm chương trình giao cho cậu một cái điện thoại bảo cậu gọi điện thoại cho Tạ Thanh Dao, Hà Húc tiếp theo nhanh chóng ấn số của Tạ Thanh Dao liền gọi đi, bộ dáng cũng không lo lắng như vừa rồi.
May mà vừa nãy lúc làm dịu cơn đau thắt lưng khiến cậu nhớ tới một chuyện, số điện thoại xa lạ Tạ Thanh Dao đều sẽ không nhận, cho nên đến lúc đó chỉ cần cậu gọi hai ba lần không ai nhận, cái này coi như qua.
Hà Húc đang âm thầm đắc ý, lại cảm thấy trong tay chấn động, cậu kinh ngạc cúi đầu, phát hiện điện thoại đã kết nối.
Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm khàn khàn trầm thấp, "Ai vậy?"
Hà Húc vẻ mặt mơ hồ ngẩng đầu nhìn về phía tổ làm chương trình, từ biểu tình "không cần khách khí" của đối phương cậu hậu tri hậu giác phát hiện, đây chính là điện thoại di động tổ làm chương trình dùng để liên lạc với Tạ Thanh Dao......
Tạ Thanh Dao hẳn là có ghi chú, nhưng phỏng chừng đều là xưng hô không rõ ràng như "show" gì đó, căn bản không phân biệt được ai là ai.
Đầu óc Hà Húc trống rỗng, cậu tin chắc Tạ Thanh Dao sẽ không nhận mới dám gọi cuộc điện thoại này, ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ tới Tạ Thanh Dao sẽ nhận, càng không nghĩ ra mình nên nói cái gì.
Dừng lại hai ba giây, cho đến khi Tạ Thanh Dao chuẩn bị cúp điện thoại, Hà Húc mới miễn cưỡng mở miệng.
"Là tôi, Hà Húc."
Giống như đối phương còn kinh ngạc hơn cả cậu, thời gian trầm mặc còn dài hơn, qua một hồi lâu mới hỏi cậu một câu: "Em... gần đây có khỏe không?"
Lời này vừa nói ra, người bên tổ tiết mục đều vội vàng che miệng phòng ngừa mình kêu lên. Trời ạ, đây là cái gì mà lời thoại của nam chính trong phim thần tượng đó, trí tưởng tượng phong phú đã bổ sung ra một chuỗi tình tiết phân phân hợp hợp.*Wattpad: LinhLam1301 * Wordpress: vongthienthanh.wordpress.com*
Dù sao chút dưa này của Hà Húc và Tạ Thanh Dao, ai ở đây mà chưa từng ăn qua.
"Rất tốt, ăn ngon, ngủ ngon. "Hà Húc nói xong, sau lưng lại kêu gào như vạch trần lời nói dối của cậu, cậu khẽ kêu nhẹ một tiếng, nhưng một tiếng yếu ớt này cũng không tránh khỏi lọt vào tai Tạ Thanh Dao.
"Có phải chỗ nào không thoải mái không?"
Miệng Hà Húc vĩnh viễn phản ứng nhanh hơn đầu óc, "Không phải."
Tạ Thanh Dao biết rõ tính khí cậy mạnh của cậu, vì thế trầm giọng hỏi lại vài lần, lúc này Hà Húc một câu cũng không trả lời.
"Hà Húc, trả lời tôi. "Không nhận được câu trả lời, giọng Tạ Thanh Dao có chút nóng nảy.
Hà Húc cầm điện thoại di động, nhìn khoảng thời gian còn lại trên đồng hồ hẹn giờ của đạo diễn, khẽ nhếch môi dưới, "Nếu anh thật sự đau lòng cho tôi, thì đã sớm để tôi rời đi rồi. Nếu không phải, thì không cần diễn nữa, anh nói xem có đúng không?"
"Tôi chỉ là không muốn......"
"À, hết giờ rồi, điện thoại di động của tôi phải nộp lên, chỉ hy vọng Tạ tổng đáp ứng chuyện của tôi sẽ không nuốt lời, trận chung kết gặp."
Không cho Tạ Thanh Dao cơ hội nói gì nữa, Hà Húc liền cúp điện thoại, trong ánh mắt khiếp sợ khó hiểu của nhân viên công tác trả lại điện thoại di động.
Dường như đang giải đáp thắc mắc của nhân viên, Hà Húc mỉm cười vô hại: "Hai chúng tôi không có gì để nói."
Nhưng mà lúc này Hà Húc nói vui vẻ bao nhiêu, mặt lại bị đánh tàn nhẫn bấy nhiêu, buổi tối hôm đó đã được đem lên cáng cứu thương đưa đến bệnh viện.
Ban đầu phát hiện cậu không thích hợp vẫn là Kỳ Tinh, đến giờ cơm tối cậu ta khắp nơi đều tìm không thấy Hà Húc, xuất phát từ lo lắng liền đến phòng luyện tập nhìn thoáng qua, lúc này mới phát hiện Hà Húc cuộn tròn thành một cục làm ổ ở trong góc tường, trên mặt mồ hôi lạnh từng tầng từng tầng tuôn ra, môi tái nhợt không ngừng run rẩy, đã ngất đi rồi.
Tổ tiết mục không dám trì hoãn, vội vàng gọi xe cứu thương đưa người đến bệnh viện, sau đó lập tức gọi điện thoại cho công ty Hà Húc, lúc này rốt cục liên lạc được với Tạ Thanh Dao.
Nghe nói vết thương ở thắt lưng Hà Húc phát tác đau đến ngất xỉu, Tạ Thanh Dao cũng sửng sốt, lập tức bỏ lại công việc trong tay liền vội vàng chạy tới bệnh viện.*Wattpad: LinhLam1301 * Wordpress: vongthienthanh.wordpress.com*
Kỳ Tinh lo lắng cũng đi theo, lúc chờ ngoài cửa phòng cấp cứu gấp đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi, nhưng không đợi được Hà Húc từ bên trong đi ra, đã chờ được ông chủ nhà mình trước.
"Tạ, Tạ tổng... "Kỳ Tinh lúng túng đứng dậy, bởi vì khẩn trương mà có chút đứng không vững.
"Hà Húc rốt cuộc làm sao vậy?" Tạ Thanh Dao tùy ý quan sát thực tập sinh trước mặt, đối với cậu ta cũng không có ấn tượng gì, chỉ biết đại khái là người của công ty.
"Tiền bối anh ấy mỗi ngày đều huấn luyện mười mấy giờ... Hẳn là thân thể không chịu nổi gánh nặng mới có thể như vậy đi, anh ấy trước kia thắt lưng bị thương cũng rất nặng..."
"Cho nên vì sao lại liều mạng như vậy? Các cậu đều không có ngăn cản em ấy sao?"
"Có ngăn, nhưng vô dụng a. "Kỳ Tinh cũng ủy khuất, lời tốt hay xấu cậu ta đều nói hết rồi, Hà Húc cũng không nghe, cậu ta còn có thể có biện pháp gì, bất quá Tạ Thanh Dao vừa hỏi như vậy cậu ta chợt nhớ tới nguyên nhân kia," A đúng, tôi nhớ rõ anh ấy nói là vì... tự do?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]