"Sách ca, người đã mang về rồi."
Người đeo kính đi ở phía trước, người đánh ngất Hà Húc kéo cậu vẫn còn chưa tỉnh táo đi theo phía sau, người đàn ông đứng bên cửa sổ sát đất nghe tiếng thì nghiêng đầu, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng.
"Sao lại chậm như vậy?"
Nam nhân thân hình cao lớn, lưng thẳng tắp, mặt mày thâm thúy, khóe mắt hơi có hai đạo nếp nhăn không rõ ràng lắm, cho dù một động tác xoay người đơn giản cũng lộ ra một cỗ uy nghiêm làm cho người ta ngay cả thở mạnh cũng không dám.
"Cậu ta vẫn không xuất hiện một mình như đã hứa, phải chờ lúc không có ai nên tốn chút thời gian. " Người đàn ông đeo kính cúi đầu cung kính giải thích, nói xong hơi ngước mắt lên," Ngài muốn xem qua một chút không?"
Tiêu Sách nghe vậy mi tâm hơi động, đưa tay vào túi sờ điếu thuốc, chán ghét khoát tay: "Không cần, nhìn thấy khuôn mặt này tôi sẽ buồn nôn."
"Vậy ngài định xử trí cậu ta như thế nào?"
Tiêu Sách hít một hơi thật sâu, chậm rãi phun ra khói, nheo mắt dập tắt điếu thuốc: "Cho một liều thuốc, sau đó ném ra ngõ sau đi."
"Hiểu rồi, tôi đi làm ngay đây."
Người đàn ông đeo kính gật đầu đáp ứng, xoay người ý bảo kéo Hà Húc theo, sau đó đi trước một bước ra cửa như lúc mới vào.
Đi tới giữa sân, người đàn ông đeo kính mới rút thuốc lá từ trong bao thuốc ra, một tay mở bật lửa đốt, híp mắt nhìn sắc trời bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3508904/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.