"Đang chơi cái gì thế, vui vẻ như vậy?"
Phía sau vang lên giọng nói của Tạ Thanh Dao, Hà Húc theo bản năng tắt game, đứng lên xoay người chào hỏi Tạ Thanh Dao.
Loan Tụng cũng nhanh chóng rút khỏi trò chơi, giờ làm việc còn dám làm chuyện riêng trước mặt ông chủ, vậy thì thuần túy là không muốn làm việc nữa rồi.
"Sao không chơi nữa, dù sao thời gian cũng còn sớm, chơi thêm một hồi cũng không sao. " Thời gian quả thật còn chưa tới, Tạ Thanh Dao cũng không có ý trách cứ.
Lúc Tạ Thanh Dao đến gần, Hà Húc đã nhét điện thoại vào túi, "Đều là trẻ con bọn họ chơi, tôi đi theo xem thử thôi."
"Một lát nữa lời cần nói đều đã nhớ kỹ chưa?"
Hà Húc ra dấu "OK", "Yên tâm, đã học thuộc làu làu..."
"Vậy là tốt rồi. " Tạ Thanh Dao xuyên qua cửa sổ nhỏ nhìn đám người bận rộn bên ngoài, gọi Hà Húc:" Nếu không có việc gì thì ra ngoài giúp bố trí hội trường đi."
Loan Tụng nghe vậy ấn Hà Húc trở lại ghế, chủ động trả lời: "Em đi là được rồi, Húc ca anh ngồi một lát, trò chuyện với Tạ tổng."
Loan Tụng vừa nói vừa nháy mắt đi ra ngoài, trong lòng Hà Húc hiểu rõ, Loan Tụng ngoại trừ để cho cậu nghỉ ngơi, còn muốn cho cậu và Tạ Thanh Dao chút cơ hội ở chung, để cho quan hệ của bọn họ hòa hoãn một ít.
Nhưng quan hệ giữa cậu và Tạ Thanh Dao nào có dễ hòa hoãn như vậy.
Loan Tụng vừa rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3505601/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.