Hà Húc rốt cuộc đã đánh giá thấp giá trị đau đớn của việc xăm hình trên thắt lưng này, thợ xăm vừa mới đâm lên người cậu một cái, cậu đã muốn nhảy dựng lên mặc quần áo rời đi.
“Đau quá?” Hà Húc rất hối hận, sớm biết đau như vậy, lẽ ra nên đòi Tạ Thanh Dao thêm tiền mới phải.
“Đây chỉ là bắt đầu thôi, chút nữa còn đau hơn.” Thợ xăm hình liếc nhìn Hà Húc đang toát mồ hôi lạnh, nhịn không được khuyên hắn, “Nếu thật sự sợ đau thì đừng xăm nữa, tội gì phải làm khó chính mình chứ?”
“Không được, hôm nay đau chết ở đây cũng phải xăm.” Hà Húc tháo khẩu trang xuống, mu bàn tay cọ mồ hôi trên trán, cười gượng gạo với thợ xăm:“ Có thể phiền anh tìm cho tôi một cái khăn lông sạch sẽ không, tôi cắn, giúp anh đỡ ồn ào phiền phúc một lúc.”
Thợ xăm hình thấy tâm ý cậu đã quyết, cũng không tiện khuyên nữa, đi tìm khăn lông sạch sẽ cho cậu cắn, cúi đầu tiếp tục bận rộn trên lưng cậu.
Có chiếc khăn này, Hà Húc cho đến khi kết thúc vẫn không phát ra âm thanh nào. Ở giữa có mấy lần thợ xăm hình đều hoài nghi cậu có phải đau đến hôn mê bất tỉnh hay không, mỗi lần kiểm tra lại đều phát hiện cậu vẫn cau mày nhẫn nhịn, trên gương mặt thanh tú mồ hôi ròng ròng cũng không lên tiếng.
Thợ xăm hình quấn một vòng nilon quanh eo cậu, đỡ cậu xuống giường dặn dò: “Hai giờ sau xé màng nilon ra, tắm bằng nước ấm, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3464456/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.