Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ
Thật ra Mai Sơn rất nhỏ, nó chỉ là một con dốc nhưng trồng đủ loại hoa mai. Dưới núi có những dãy hành lang dài, bên ngoài hành lang nở không ít mai hồng và mai trắng. Gió mát rười rượu, mùi mùi thơm ngát thoải mái.
Trước đó vài ngày mới có tuyết rơi, trên núi chuyên môn giữ lại tuyết đọng sạch sẽ cho quý nhân ngắm. Tiêu Yển để đám nội thị nấu nước trà trong hành lang dưới chân núi, một mình hắn đi giải sầu. Hắn chậm rãi đi dọc theo con đường núi được quét dọn sạch sẽ.
Vu Yêu nói: "Thế mà hoa này có thể nở được trong trời đông giá rét." Ở đất nước của y không có loài hoa này. Tuy cũng có hoa nở vào đông, ví dụ như thủy tiên, nhưng lại vô cùng mỏng manh thấp bé, đúng là không bằng những bông hoa điểm đầu cành này. Chúng rực rỡ như phát quang, như ma pháp hóa những bông tuyết rơi xuống thành đóa hoa vậy. Sau khi y hóa thành Vu Yêu đều luyện tập pháp thuật hệ băng, ở trong mùa đông tuyết rơi lạnh lẽo này chỉ cảm thấy sảng khoái.
Tiêu Yển đưa tay bẻ một nhánh hoa mai, nói: "Ừm. Trong rừng băng tuyết phủ thân. Đâu như đào mận, bụi trần còn vương(*). Đây là hoa mai."
(*) Bài Mai Trắng của Vương Miện, tham khảo bản dịch từ Thivien.net
Vu Yêu nhìn thấy thiếu niên bọc áo lông rộng rãi, ngón tay vuốt ve một nhánh mai trắng, lông mi cụp xuống nhìn cành hoa kia không biết đang suy nghĩ gì. Mái tóc dài đen như quạ chỉ dùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cua-tram/240805/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.