Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ
Tiêu Yển yên lặng nhìn nó một hồi, chẳng biết tại sao cái đầu lâu kia lại xoay tròn trên mặt đất một hồi, bỗng nhiên nổ tung thành vô số bông tuyết tinh mịn, sau đó bay lả tả biến mất trong không khí, chỉ để lại một ít sương lạnh dưới mặt đất.
Tiêu Yển lại nhìn một lúc nữa mới tới gần cái rương kia, nhìn thấy bên trong có một ít châu báu, đồ trang sức, bội kiếm khảm bảo thạch cổ xưa và một ít vàng thỏi. Không biết là chỗ ẩn nấp và tài vật bảo vệ bản thân mà Hoàng đế thế hệ nào để lại cho mình đây.
Hắn thò tay vào tùy tiện lựa chọn, nhìn thấy bên trong một sợi dây chuyền với kiểu dáng rất khác lạ liền cầm lên xem. Chỉ thấy dây chuyền kia xuyên qua một cái hộp nhỏ hình như làm bằng vàng, mặt ngoài khắc đầy ký tự kỳ quái, bên mép là hoa văn tường vi vòng quanh. Toàn bộ đường vân trên dây chuyền đều không giống của Trung Nguyên, giống kiểu dáng của Tây Vực hơn.
Hắn cầm ra đặt ở trong tay nhìn một lát, lại mở cái hộp vàng ra, liền thấy bên trong khảm một viên đá quý màu xanh lam. Viên bảo thạch này vô cùng u ám, chỉ có thể loáng thoáng nhận ra là lam bảo thạch.
Hắn hiếu kỳ vuốt ve, chợt nghe thấy một tiếng thở dài.
Tiếng thở dài này vừa lạnh vừa dài, giống như vang lên ngay sau tai hắn vậy. Hắn hơi kinh hãi, quay đầu nhìn một chút.
Cuối cùng giọng nói kia lại vang lên: "Vì sao ngươi không sợ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cua-tram/240803/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.