Đến Trần Chước cũng cảm thấy bất ngờ khi có thể gặp cô theo cách này.
Anh biết là cô bé sẽ dọn nhà đi, nhưng thời gian trước anh phải đi Hongkong một chuyến, đi trao đổi học tập về ẩm thực vài ngày, khiến anh không rảnh để bận tâm quá nhiều chuyện.
Nhìn trong group chat có thảo luận vấn đề ‘Tiên nữ mất tích lần hai’, khi đó anh biết Tiên Bối đã đi rồi. Còn việc chuyển đi đâu, anh tính về nhà sẽ hỏi lại, chỉ cần cô còn ở nhân gian thì anh đều tìm được cô.
Câu nói ‘Gặp lại’ trước kia cũng chỉ là một phần tự tin mà thôi.
Nhưng cuộc sống chính là như vậy đó, thích đánh úp một cách bất ngờ.
Thứ năm hàng tuần, Trần Chước đều đến câu lạc bộ đấu kiếm.
Sở thích nghiệp dư của anh không nhiều lắm, và đấu kiếm chính là một trong số đó.
Trần Chước đã luyện nhiều năm, cũng khá là nổi tiếng trong câu lạc bộ, hầu như không có học viên nào có thể đấu thắng anh.
Có thể đấu lại anh, cũng chỉ có linh vật câu lạc bộ (tự đặt biệt danh),Khương Tự Hào.
Thằng nhóc này nhỏ hơn anh mười tuổi, gia đình cũng có điều kiện, lớp mười được cha mẹ dẫn tới, nói là muốn học đấu kiếm.
Lúc đó cậu ta cao 1m86, tay dài, chân cũng dài, cho nên huấn luyện viên đề cử cậu ta học kiếm nặng.
Nghé con không sợ cọp, Khương Tự Hào mới có chút da lông đã tìm tới Trần Chước quyết chiến. Vừa mới ban đầu, đương nhiên là bị Trần nguyên lão ngược không đứng lên được, bị bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-coc-tra-sua/39510/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.