Tiếu Thanh Nhĩ không nghĩ rằng một tiểu bằng hữu diện mạo ngoan mềm lại vừa ra khỏi miệng chính là kính bạo như vậy, thực sự làm anh có chút ngoài ý muốn. Thoạt nhìn thực mềm, hôn thực ngon, đôi môi còn ở bên tai anh, hơi hơi hé mở để lộ ra đầu lưỡi hồng nộn.
Anh híp híp mắt, nghiêng đầu ái muội đáp lại: "Có thể a, buổi tối đến phòng tìm tôi".
Một tiểu dương to gan như vậy không nhiều lắm, Tiếu Thanh Nhĩ vô cùng tò mò xem tên này thuần thục nghiệp vụ đến thế nào.
Đường Xuyên mở to hai mắt, không dám tin tưởng nhìn lại: "Thật không?"
Hắn thật sự có thể leo lên đùi của Tiếu Thanh Nhĩ?
"Tùy em".
Đường Xuyên đột nhiên gật đầu, bắt lấy tay Tiếu Thanh Nhĩ ra sức mà lắc: "Được, anh phải chờ em!"
Cả thời gian kế tiếp, Đường Xuyên đều ở trong trạng thái lâng lâng, nỗ lực lâu như vậy, thần may mắn rốt cuộc cũng chiếu cố đến hắn rồi. Hắn hi vọng thời gian mau trôi nhanh đi, vừa đúng 8 giờ, hắn đã tự dâng mình đến trước cửa phòng của Tiếu Thanh Nhĩ.
Nhẹ nhàng gõ ba tiếng, cửa mở, Tiếu Thanh Nhĩ mặc áo ngủ đứng ở trước cửa. Cổ áo lỏng lẻo, chỉ có sợi đai lưng giữ lại bên hông, cơ bụng như ẩn như hiện qua khe hở.
Đường Xuyên lại nuốt nuốt nước miếng lần nữa, nhanh chóng vào phòng đóng cửa lại.
Tiếu Thanh Nhĩ không nói chuyện, xoay người ngồi vào mép giường khoanh tay nhìn hắn.
Không khí trong nháy mắt vô cùng yên tĩnh, đến mức quỷ dị. Đường Xuyên hậu tri hậu giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chuong/3933625/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.