Buổi tối hôm đó Lục Sâm ngủ không ngon, sáng sớm hôm sau đã rời khỏi giường.
Anh biết ba mẹ Quý Thức sáng sớm đã đi, trong phòng sát vách kia chỉ có mỗi mình Quý Thức, giống như rất nhiều lần trước. Chỉ cần anh gõ cửa, đã có thể có cơ hội được ở cùng một chỗ với Quý Thức lần nữa.
Nhưng anh lần này có chút do dự, thái độ hôm qua của Quý Thức như gần như xa, anh thấy mình không chỉ bị động, mà còn bị rớt giá, giống như một khối thuốc cao bôi da chó liều mạng mà dán lên, nếu được giữ lại cũng không hề có quyền lợi.
Vì sao không thể chờ Quý Thức chủ động tới tìm anh? Như vậy anh có thể người kia khống chế trong tay. Sau khi đi tới đi lui, anh quyết định.
Nhưng ý niệm này chỉ tồn tại trong chớp mắt liền biến mất. Bởi vì Lục Sâm biết, nếu anh mặc kệ mà nằm ở nhà chờ Quý Thức rũ lòng thương, thì chuyện hai người bọn họ thật sự xong đời.
Cuối cùng Lục Sâm vẫn là gõ cửa nhà kế bên.
Anh cố gắng làm như không có chuyện gì, giống như đêm qua chưa từng làm gì khác người, càng chưa thổ lộ tình cảm, anh cần thời gian để quan sát và thử nghiệm.
Nếu không thể trực tiếp bắt được Quý Thức, vậy thì từ từ vậy. Lục Sâm lên kế hoạch từng bước đem yêu tinh mê người này thu vào trong túi.
Rốt cuộc là tương lai còn dài, anh cũng không gấp.
Quý Thức mở cửa còn mặc nguyên áo ngủ, hơi rộng, lỏng lẻo treo trên người. Cái cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chuong/3933602/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.