Hai người Tiêu Hàm nhàn nhã tự tại trở về nhà, vừa đi vừa ngẫu nhiên nhìn cảnh vừa tán gẫu với Trương Lâm. Nhờ hai mươi mấy phút đi bộ đó, hai người đã có thể tiến hành từng bước hiểu rõ lẫn nhau, làm sâu sắc tình cảm của hai người.
Hai người Tiêu Hàm sau khi về đến nhà, không hẹn mà cùng ngồi xuống ghế sô pha, đi bộ lâu như thế thật sự rất mệt! Mệt quá đi ~ nhưng mà vì mỹ thực rất đáng giá, đây chính là điển hình của tham ăn, sao cũng được, có đồ ăn là ok ~
Đợi hai người nghỉ ngơi cho đã, cũng vừa lúc tới giờ buổi học của Tiêu Hàm. Trương Lâm dạy thì Tiêu Hàm học, thời gian cứ thế trôi qua rất mau, khoá buổi chiều cuối cùng cũng kết thúc.
Tiêu Hàm nhân lúc Trương Lâm đang sắp xếp tài liệu, "A Lâm, thầy ở lại ăn tối với tụi em đi, chờ em với Dật đi mua đồ để nấu."
Trương Lâm khoát tay, "Lần sau đi, hôm nay tôi có việc rồi."
Trương Lâm còn lâu mới nói với Tiêu Hàm rằng ở lại mắc công trở thành bóng đèn, sẽ bị mắt Lạc Thần Dật giết chết, sẽ bị hắn kiếm cớ gây áp lực công việc.
Lạc Thần Dật là đại tổng tài còn y chỉ là một người dân nhỏ bé, hai người họ căn bản không thể so sánh, hơn nữa y hiện tại còn cầm tiền lương từ Lạc đại tổng tài đó. Đắc tội Lạc Thần Dật cũng có nghĩa không có tiền ăn cơm T_T
Mọi người đều nói tổng tài đều là lòng dạ hẹp hòi thủ đoạn độc ác bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu/92081/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.