Thành phố A, quảng trường trung tâm.
Đậu xe xong, Lưu Khả nói với Lạc Thần, "Đi thôi cậu Lạc."
"À được." Lạc Thần đuổi kịp cước bộ của Lưu Khả.
Hai người đều không nói chuyện, vào thang máy đi đến khu hàng hoá.
"Ê." Lạc Thần nói với Lưu Khả.
"..." Lưu Khả làm bộ không nghe thấy, anh phải là "Ê", anh có tên.
"Ê, sao tôi gọi mà anh không có phản ứng gì hết vậy?" Lạc Thần có chút mất ứng.
Lưu Khả thở dài, người này còn dám mất hứng sao, là cậu ta không lễ phép trước. "Cậu Lạc, tôi đã tự giới thiệu bản thân. Tôi tên Lưu Khả, không phải là Ê."
"..."
"..."
"Được rồi, Lưu Khả. Anh có biết chị dâu tôi thích cái gì không?" Lạc Thần khiêm tốn thỉnh giáo. Nếu như mua được quà chị dâu ưng ý thì ông anh hai cưng vợ kia của cậu nhất định cũng sẽ cao hứng. Cậu sẽ nhân lúc đó mà vòi chiếc Land Rover, nhất định anh cậu sẽ sảng khoái đáp ứng, ha ha ha, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy tốt đẹp rồi.
Những chuyện trong tưởng tượng rất tốt đẹp, nhưng sự thật lại là: "Xin lỗi cậu Lạc, tôi không biết."
Lưu Khả thấy Lạc Thần có chút mất mát khi nghe xong câu này, tuy trên mặt không tỏ vẻ gì nhưng thật chất anh đang ở trong lòng cười trộm. Không biết vì sao, khi nhìn thấy Lạc Thần tự suy diễn đến nơi nào đó, trên mặt lại mang theo nụ cười. Mà nụ cười này... không hiểu sao có vẻ hơi đáng khinh -_-|| Làm có lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu/2068777/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.