Một đêm cứ như vậy mà trôi qua.
Khi Ngải Tử Lam mở mắt ra, ý thức vẫn còn có chút hỗn độn, chỉ cảm nhận được một thân thể ấm áp quen thuộc đang rúc ở bên cạnh, quay đầu nhìn sang, đập vào mắt là gương mặt tuấn mỹ vô biên kia của Đoàn Hồng Huyên, khuôn mặt lạnh lùng hoàn hảo, mũi cao thẳng, môi mỏng như ngọc, đôi mắt đen minh sáng lúc trước đã nhắm lại, không thấy gì hết.
Ngải Tử Lam liền như vậy lặng lẽ ngắm nhìn anh ta, trong lòng có chút mê luyến, nhất thời trong đầu không nghĩ ra được điều gì hết, giống như là vẫn đang dựa vào bộ ngực ấm áp của anh ta, lắng nghe nhịp tim đập mạnh mẽ của anh.
Cảm nhận được dị động của người trong vòng tay, Đoàn Hồng Huyên sát giác mở mắt ra, vừa đúng lúc nhìn thấy bộ dạng lưu luyến của Ngải tử Lam, an tĩnh tựa như một chú thỏ con vậy.
“Còn muốn sao, bảo bối?” Lời nói khơi gợi, hơi thở nóng rực, tất cả những biểu hiện này đều cho thấy nhu cầu dục vọng của người đàn ông còn chưa được thỏa mãn.
Nghe thấy câu này, mặt Ngải Tử Lam ửng hồng.
Nhớ lại tất cả những chuyện xảy ra tối qua, mặc dù là xảy ra dưới tác dụng phụ của rượu trái cây, nhưng tất cả mọi hành vi mọi hoạt động cô đều nhớ rất rõ ràng, ấn tượng khắc sâu, không hề giống lần tương thân bị hạ độc đó, ý thức và hành vi của cô phần lớn đều dưới tầm kiểm soát của cô, cũng chính vì như vậy, cô mới càng xấu hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749849/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.