Thân thể bạn ngủ cùng phát nhiệt, trong lúc mông lung, Ngải Tử Lam ngủ say sưa bất giác khẽ lẩm bẩm thành tiếng: “Vì sao lại…..phát nhiệt….”
Đoàn Hồng Huyên trong nháy mắt cứng đờ người.
Nhớ tới lúc cơm tối, cô thờ ơ với mọi sự cố gắng của chồng, một chút ý thức phòng bị cũng không có, căn bản không có chân chính coi hắn là chồng.
Cô thật ra không để ý tới hắn, cho nên không quan tâm việc hắn bị người khác câu dẫn đi.
Vừa nghĩ tới đây, hắn liền bực bội đến phát cuồng, sợ đến phát cuồng.
“Nhớ lấy. Anh là chồng của một mình em.” Trong đêm tối, Đoàn Hồng Huyên trịnh trọng tuyên bố, ánh mắt thâm thúy như bầu trời xanh thẳm, môi mỏng lạnh lùng nhẹ hôn lên trán Ngải Tử Lam một cái, càng ôm chặt cô hơn, giống như là muốn đem cô hòa vào nội thể mình vậy.
Một đêm mộng đẹp, một giấc ngủ thoải mãi dễ chịu vô cùng.
Ánh mặt ban mai nhẹ nhàng chiếu rọi lên má, nhu hòa mà thích ý, gió biển mang theo vị mặn của nước biển phảng phất, Ngải Tử Lam mở mắt ra, chỉ cảm thấy khoan khoái vô cùng, vươn cái eo lười biếng.
Nhìn sang bên cạnh, lại không thấy bóng dáng Đoàn Hồng Huyên đâu, mà trong phòng vệ sinh bên cạnh truyền tới âm thanh sột soạt. Trong ấn tượng, đêm qua anh ta lăn tới lăn lui, hình như ngủ không được ngon.
Ngải Tử Lam có chút áy náy. Có thể Đoàn Hồng Huyên từ nhỏ đến lớn quen ngủ một mình rồi chăng, đáng tiếc lần này tới Hawaii lại chỉ đặt có một phòng, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749837/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.