Đây là đang nghĩ cho hắn.
“Không sao.” Đoàn Hồng Huyên ánh mắt dịu dàng, giọng nói trầm thấp mang theo chút mị lực khiến cho người ta an tâm, “Ông ấy là người nhà của em, sớm muộn gì cũng gặp. Tin anh đi, có thể xử lý tốt chuyện này.”
Ngải Tử Lam ánh mắt hơi sáng, nhất thời có chút im lặng, vẫn là gật gật đầu.
Đúng a, bất luận thế nào, Ngải Thành Quốc cũng là cha của cô, điều này là không thể thay đổi.
Nếu Đoàn Hồng Huyên đã nói như vậy, vậy thì gặp Ngải Thành Quốc một chút cũng được.
Không hiểu vì sao, lời này từ miệng Đoàn Hồng Huyên nói ra, Ngải Tử Lam cảm thấy vô cùng tin tưởng, tin rằng anh ta nói có thể xử lý tốt thì chắc chắn sẽ xử lý tốt, đối với năng lực của anh ta không một chút nghi kỵ.
“Đưa ông ấy lên.” Sau khi nói cho Ngải Tử Lam biết, Đoàn Hồng Huyên nói với trợ lý Lý trong điện thoại.
Rất nhanh, trợ lý Lý đã đưa Ngải Thành Quốc đang một bộ phấn khởi kích động lên.
Sau khi lần trước tới tòa cao ốc Đoàn Thị tìm Đoàn Hồng Huyên không có kết quả, đây là lần thứ hai Ngải Thành Quốc tới đây.
Cho dù Ngải Thành Quốc cũng đã từng quen qua những người trong giới thượng lưu, trông thấy tòa cao ốc vĩ đại như vậy cũng không khỏi cả kinh, chứ đừng nói gì đến việc sau khi tới văn phòng tổng tài, tất cả bài trí hết sức hoàn mỹ, nhất thời lóa mắt.
Đoàn Thị trong mắt ông ta hiển nhiên đã trở thành một con sơn dương lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749815/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.