Ngải Tử Lam tắm rửa xong tới trước cửa phòng Đoàn Hồng Huyên, có chút do dự nhẹ nhàng gõ cửa, không ngờ cửa không hóa, chỉ hơi khép, dường như là đang đợi cô tới, liền đi vào, quay người cũng khép cửa lại.
Trong căn phòng không thấy tiếng Đoàn Hồng Huyên gì cả, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng xối nước phát ra từ phòng tắm.
Đoàn Hồng Huyên sao vẫn chưa tắm xong chứ? Chẳng phải con trai vẫn thường tắm nhanh hơn con gái sao? Ngải Tử Lam nhàn rối hiếu kỳ nghĩ, vừa nghĩ tới cảnh Đoàn Hồng Huyên khỏa thân trong phòng tắm, tim liền đập mạnh, mặt ửng hồng nóng ran.
Không lâu sau, Đoàn Hồng Huyên từ trong phòng tắm bước ra.
Mặc áo choàng, bộ ngực trắng nõn bóng loáng hơi lộ ra, dáng người đĩnh đạc như ẩn như hiện, đường cong khỏe khoắn rõ nét. Tóc vừa mới tắm xong hãy còn ướt nhẹp, vài giọt nước li ti hãy còn nhỏ xuống.
Khuôn mặt anh tuấn lãnh khốc kia dưới lớp hơi nước cũng liền trở nên nhu hòa đi.
“Uống nước không?” Đoàn Hồng Huyên không có ngạc nhiên khi thấy cô, nhàn nhạt hỏi một câu.
Ngải Tử Lam nuốt nuốt nước bọt, khô khan trả lời: “Không uống.”
Không hiểu vì sao cô cảm thấy môi khô lưỡi khô. Nhưng có thể là khi Đoàn Hồng Huyên vừa từ trong phòng tắm bước ra, có lẽ đã mang theo hơi nước ra chăng. Ngải Tử Lam an ủi mình.
“Thật không uống?” Đoàn Hồng Huyên đã nhìn thấy tất cả phản ứng trên người của Ngải Tử Lam, cười cười, nụ cười đầy mê hoặc, đôi mắt mê người, giọng nói hơi khàn khàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749809/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.