Từng hàng từng hàng lũ lượt không ngớt trước quán nướng, dòng người ồ ạt, nóng hừng hực, tản phát ra từng đợt từng đợt pháo hoa rực rỡ.
Vừa ăn xiên nướng, vừa đi bộ trên con đường nhỏ, khoảnh khắc hạnh phúc trôi qua thật nhanh.
Trong đêm, Đoàn Hồng Huyên lái xe, cùng Ngải Tử Lam trở về Đoàn gia.
Đoàn gia hôm nay, lão phu nhân đang thoải mái ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, giống như bao người phụ nữ khác, say sưa xem phim truyền hình trên TV, biểu cảm phong phú, theo diễn tiến của bộ phim mà thay đổi.
“Về rồi à?” Lão phu nhân nghe thấy có tiếng động, liếc vợ chồng tân hôn một cái, bộ dạng ngọt ngọt ngào ngào không biết là đã đi đâu, có điều bất luận thế nào, bà cũng đã từng trẻ, cũng có khoảng thời gian như vậy, nên không có hỏi nhiều làm gì, chỉ nhắc nhở một câu, “Lão gia đang ở trong thư phòng đấy.”
Lão gia có lẽ là ba của Đoàn Hồng Huyên. Mặc dù trên miệng kêu là lão phu nhân lão gia, nhưng Đoàn cha Đoàn mẹ vẫn đang trung niên, chưa già đến vậy.
Đoàn cha từ chức CEO tập đoàn Đoàn Thị không lâu thì làm giáo sư một trường đại học, vùi đầu vào sách, có khi để thuận tiện còn ngủ lại cả trong ký túc xá dành cho giáo sư, không về Đoàn gia mỗi ngày nữa. Mặc dù mọi người đều biết là một cổ đông của trường đại học, nhưng Đoàn cha vẫn giống như bao giáo sư thông thường khác ở trong ký túc xá bình thường.
Ngày ngày đều chìm đắm trong việc hun đúc văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749807/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.