Chi bằng buổi tối thử xem? Hay là thôi đi?
Ngải Tử Lam rụt rụt người lại, như thế nào cũng không ngờ sẽ nghe được lời như vậy.
“Được rồi được rồi, lão phu nhân nhà cậu chẳng phải vẫn luôn muốn ẵm cháu sao? Nếu máy móc thực sự hoạt động tốt, thì chẳng bao lâu đã có thể bế cháu được rồi.” Cái gọi là xướng họa theo này, thấy Đoàn Hồng Huyên bộ dạng mèo khen mèo dài đuôi, khoa khoang bá đạo, Thiệu Bắc Hoa đương nhiên cũng không quên bổ thêm mấy đao, làm mất đi chút thể diện của hắn.
Nếu thật sự máy móc hoạt động tốt, thì chẳng bao lâu liền có thể rõ thôi.
Ngải Tử Lam không ngờ đột nhiên lại chuyển sang đề tài sinh con với cả ẵm cháu, mà bất luận cô và Đoàn Hồng Huyên có nảy sinh quan hệ hay không, cho dù sau này sẽ có một ngày xảy ra, thì trách nhiệm trên lưng cô cũng không cho phép cô sinh con hay nuôi con bây giờ.
Có điều Đoàn lão phu nhân dường như rất cấp thiết.
Trong lúc vô thức, Ngải Tử Lam đã bắt đầu xem mình là Đoàn phu nhân chính thức, đi suy xét vấn đề rồi.
“Cứ để lão phu nhân sốt ruột đi, Tử Lam còn nhỏ, còn chưa hưởng thụ đủ cuộc sống.” Đoàn Hồng Huyên thờ ơ nói, dường như đã biết suy nghĩ của Ngải Tử Lam, xem thì có vẻ là tùy ý tìm một cái cớ giải vây, nhưng trong lòng lại là thật sự nghĩ như vậy.
Ngải Tử Lam bây giờ vẫn còn đang là sinh viên đại học năm 4, còn chưa có tốt nghiệp, cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-vo-han-nguoi-dan-ong-chung-tinh-cua-toi/1749793/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.