Hai mẹ con vừa về tới cửa, trong nhà đã có một bóng hình cao lớn xong ra.
Anh vội mở cửa xe ra hướng tới Song Y ôm chầm lấy cô sau đó bế cô ra khỏi xe đi vào nhà. Vức bỏ bà mẹ già đang ngồi đó không thèm nhìn tới.
_ A... Tài xế Trần anh thấy chưa, nó nó.... Ai da...! - Mẹ Thế tức giận chỉ tay vào hướng bóng lưng của Thế Thiên mà rung cầm cập.
Tài xế Trần không trả lời chỉ cười đáp trả một tiếng rồi xuống xe mở của cho Thế phu nhân.
Trong nhà Thế Thiên đưa thẳng Song Y lên phòng, để cô nằm ở trên giường nhẹ nhẹ nhè nhẹ cứ như cô là một quả boom mạnh tay liền phát nổ.
Song Y nhìn các hành động ngu ngốc của Thế Thiên mà Song Y không khỏi buồn cười.
_ Bảo bối! Em thật vất vả! - Thế Thiên sau khi hết luống cuống rồi lúc này mới chịu ngồi yên ôm cô trong lòng.
_ Em không vất vả, đây là việc em nên làm - Song Y thừa nhận lúc nghe tin mình có bảo bảo ông trời mới biết cô muốn nhảy cẩn lên khi nghe mình có bảo bối.
_ Thế này phải đợi đến 9 tháng sao? - Niềm vui vừa tới thì nghe câu nói không mấy là tình nguyện của Thế Thiên
_ Ý anh là sao? - Song Y hơi cứng người lại, lão công này anh có phải là quá lắm không hả.
_ 9 tháng, 9 tháng đó Song Y à....- Làm nũng, Đây là cái hành động làm nũng vì không được làm tình hay sao?
_ Bác sĩ bảo 3 tháng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555811/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.