Thế Thiên vẫn giữ nguyên một trạng thái bất động hoàn toàn.
Vốn con người như anh chỉ biết hiện thực và tương lai, mấy cái gọi là khoa học ảo tưởng anh đều không tin.
SongY nhíu chặc đôi mày của mình lại, đôi môi đẹp của cô cũng mím chặc lại.
_ Thiên! Sự thật ngày em gặp anh ở biệt thự Thế gia cũng là ngày em trọng sinh - Sau một đoạn băng tua nhanh trong đầu Song Y thì cô quyết định tại thời điểm này kể lại cho anh nghe.
Thế Thiên không trả lời, anh chỉ nhẹ nhàng ôm vợ nhỏ của mình vuốt nhẹ trên tấm lưng của cô thể hiện rõ một hành động an ủi.
_ Thiên! Chúng ta xuống bãi biển đi, em sẽ kể cho anh nghe mọi chuyện kiếp trước của chúng ta - Song Y kéo anh ra không cho anh ôm nữa, ánh mắt kiên định nhìn anh.
Em mặt kệ, anh tin hay không tin, hôm nay em sẽ kể hết cho anh nghe.
Thế Thiên nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, chỉ là như quán tính làm theo lời nói của cô.
_ Thiên! Kiếp trước chúng ta thật sự không như thế này - Song Y nhẹ nhàng nói lên một sự thật mà hiện tại lúc này chỉ có mình cô biết mà thôi
Bãi cát vàng, nơi đây có tán cây dừa mát và những bộ ghế đá rất hợp cho người ta ngồi ngắm cảnh biển.
Song Y cùng Thế Thiên ngồi xuống, anh mày càng nhíu chặc hơn khi nghe cô nói về điều này.
_ Vậy kiếp trước chúng ta không hạnh phúc? - Thế Thiên khó chịu trong lòng.
_ Đúng! Em là người từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555808/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.