Hôm qua quả thật là cô muốn gọi cho anh, nhưng khi vào hội thảo rồi tất cả đều phải trở thành chế độ im lặng, thậm chí có người tắt nguồn.
Hội thảo lần này quả thật rất quan trọng với mẹ, đề án gần hơn 10 năm của mình cuối cùng cũng được hoàn thành.
Việc cô đến không phải là dư thừa mà cô giúp mẹ một tay để soạn kỹ lại mọi thứ.
Phụ trách một số thứ cần thiết đễ buổi hội thảo thành công tốt đẹp.
Cô không nghĩ rằng là anh sẽ giận khi cô không đến, vốn cô đã ngược lại rất lo lắng rằng anh cùng với cô gái kia sẽ bồi dưỡng tình cảm nhiều hơn.
Tâm trí lo lắng của cô như vụt mất khi thấy được anh quả thật quan tâm cô rất nhiều.
Sự giận dỗi lúc này là mình chứng hoàn toàn cho việc cô đã thành công.
Dù anh có là đang mất trí nhớ nhưng mà cô lại thận lợi lấy được tâm trí anh như vậy, xem ra cô là người rất lợi hại a.
Không phải là một kẽ vô dụng đâu nha.
Đến khi Thế Thiên thay đồ xong thì Ôn Nhu mẹ của anh cũng đã làm xong thủ tục xuất viện.
_ Y Y đã dọn xong rồi sao? - Ôn Nhu tâm trạng vui vẻ đến bên con dâu bà ưng ý này.
Đúng thật sự mà nói, con dâu mà do mình chọn mình thích thì dù con bé có làm gì đi nữa cũng cảm thấy đáng yêu.
Chỉ là mấy bữa nay bà khá lo lắng về con bé Thanh An kia, Thế Thiên tự nhiên lại nhớ đến nó, lại còn lôi nó về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555789/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.