Sau khi Thanh An ra khỏi phòng Thế Thiên nhàn nhạt bước đến bàn ăn. Ngồi đối diện Song Y.
_ Nói đi! Cô muốn gì? - Anh không nhìn cô, chỉ lấy cặp mênh canh mút từng muỗng đưa vào miệng thưởng thức.
Đúng là hương vị này của mẹ anh nấu.
_ Em muốn anh nhớ lại em! - Song Y khoanh tay trước ngực tựa người ghế.
_ Tôi có quen cô không mà quên? - Anh vẫn không nhìn cô, vẫn cứ mút từng muỗng canh ăn thật ngon.
_ Không những quen mà còn là không rời khỏi em được? - Song Y không khoanh tay nữa mà đưa hết nguyên người hướng về cái bàn nhìn anh thật gần.
_ Cô lấy gì làm chứng cứ? - Lúc này anh không ăn canh nữa mà ngước lên nhìn cô.
_ Thời gian! - Song Y nhìn ánh không chớp mắt.
_ Bao lâu? - Thế Thiên cũng như vậy nhìn cô không chớp mắt.
_ 1 tháng! - Song Y tự ấn định thời gian cho mình, đúng cô chỉ có một tháng để anh nhớ lại, một tháng nữa cũng là ngày cô và anh sẽ kết hôn nên thời gian sẽ không sai biệt.
_ Nếu tôi vẫn không nhớ lại? - Anh buông muỗng xuống, nheo mắt nhìn cô.
_ Thì em sẽ đi! - Song Y cũng nheo mắt nhìn anh.
_ Nếu tôi nhớ lại nhưng không còn yêu cô nữa thì sao? - Thế Thiên dùng ánh mắt đâm chiêu nhìn cô.
_ Thì em sẽ biến khỏi cuộc đời anh - Song Y kiên định nhìn anh cô đặc cược một ván thật to cho cả cô và anh.
_ Tốt, giờ tôi cần nghĩ ngơi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555783/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.