Song Tử Hùng thật muốn nhãy cẩn lên khi một nét kí trên tờ giấy kia, trước đó nó chỉ là 1 tờ giấy in chẳng đáng 1 xu, vậy mà bây giờ nó là cả ngàn vạn đó.
Hắn nghĩ trong bụng đem tờ giấy này về, ép nhựa mới được, nếu rách thì có mà chết.
_ Uyên Nhi! con ở lại dùng bữa cùng cha với giám đốc Thế luôn nha! - Song Tử Hùng sau khi cầm trên tay tờ giấy vàng, chưa bao giờ ông cảm thấy cuộc đời lại đẹp như vậy.
_ Giám đốc Thế, cậu không ngại khi có thêm con gái tôi chứ? - Nói với Song Mẫn Uyên xong hắn ta quay sang nguyên khuông mặt nịnh nọt, giọng nói tràn đầy vui vẻ.
Người kêu lại thì cũng kêu rồi, vậy mà còn cố tình quay sang hỏi anh làm gì cơ chứ.Thế Thiên chỉ nhàn nhạt mặt không cảm xúc, dưới cái ánh mắt chờ mong kia anh bố thí cho một cái gật đầu.
_ Giám đốc Song, ông có bao nhiêu người con? - món thịt bò hạn sang kia, anh cắt một miếng từ từ đưa vào miệng thưởng thức sau đó liếc nhìn Song Tử Hùng một cái rồi thu lại tầm mắt.
_ Một... Hà hà... Chỉ có một mình bảo bối này thôi - Song Tử Hùng bị câu hỏi này làm cho khượng lại, hắn suy nghĩ kỹ thật kỹ rồi mới trả lời.
Hắn thật có nghĩ đến Song Y, nhưng con bé kia từ khi còn trong bụng hắn đã không nhận định con bé đó, lại ly hôn 18 năm rồi thì hắn ta chẳng còn liên can gì. Nên chỉ có Song Mẫn Uyên hiện tại mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555763/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.