Trôi qua mấy ngày, Song Y tối nào cũng mặc dày mà trèo qua ban công nhà kế bên để ôm người nào đó ngủ. 
Nhiều lúc cô cảm thấy hành động của mình thật mặt dày nhưng nếu cô không làm vậy thì chỉ sợ mọi việc trở lại như kiếp trước thì không tốt đâu nha. 
Kiếp này nhu thuận chiều theo anh, được anh cưng chiều đến vậy sao lại ngu xuẩn không biết hưởng, tội tình gì mà chuốc hoạ vào thân làm chi. 
Mấy ngày nay, được Song Y bồi ăn no đủ Thế Thiên tinh thần sảng khoái, mặt không còn căn như lúc trước mà lại khiến người ta có chút sợ khi trên môi treo nhẹ một nụ cười. 
Anh không tăng ca nữa, đúng giờ lại về căn họ kế bên nhà cô, tối tối ăn ăn nuốt nuốt cô quả là một cuộc sống tốt. 
Hôm nay là ngày kiểm tra định kì của mẹ Song Y, hai mẹ con dắt nhau đến bệnh viện nhờ kịp thời phát hiện uống thuốc đúng chỉ định lại được Song Y chăm sóc rất tốt nên bệnh hiện tại của bà đã coi như khống chế được, bác sĩ bảo cứ tiếp tục phát huy như vậy. Trong vòng 1 năm bệnh sẽ triệt để không lo tái phát, thông tin này làm cho Song Y không khỏi vui mừng, kiếp này cô đã thật sự cứu được mẹ mình. 
Hai mẹ con vui vẻ đi ra khỏi bệnh viện, trên môi còn giữ nguyên nụ cười nhưng chỉ vài giây sau liền tắt. 
Con người không nên gặp, lúc này lại gặp nữa. Người trước mắt không ai khác lại là Song Tử Hùng đang đứng thẳng nhìn hai mẹ con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/555754/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.