Cơn tức giận của Thê Thiên ngày càng tăng lên, một cổ khí bức người tràn ngập trong căn phòng khiến cho Song Y không dám thở. 
Đôi tay to khô ráp của Thế Thiên đè lên vai Song Y ánh mắt lạnh đến thấu xương nhìn chầm chầm vào cô. 
_ Thiên! Anh bình tỉnh nghe em nói - Song Y nuốt từng ngụm nước bọt theo nhue tính tình của cô thì chắc chắn với loại áp bức này cô sẽ trở nên im lặng, nhưng cũng chính vì sự im lặng này mà đã khiến tình yẻu giữa hai người suốt 10 năm không thể cứu vãng. 
Song Y quyết tâm liều mạng, dù anh không muốn nghe nhưng cô vẫn sẽ cứ nói. Mặt kệ sắt mặt anh thế nào đi nữa. 
_ Anh đã cảnh cáo em? Vì sao em lại không nghe lời? - Thế Thiên nghe Song Y lên tiếng, liền dùng ánh mắt lạnh nhìn Song Y 
_ Chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm. Ngoài.. ngoài ra không làm gì khác! - Song Y không trốn tránh ánh mắt của Thế Thiên, trực tiếp nhìn thẳng vào vì cô nghĩ mình không làm gì sai thì chẳng việc gì phải cuối đầu. 
Thế Thiên híp đôi mắt hổ phách của mình lại, nhìn vào cô cái kia. 
Xem ra anh đã nuông chiều cô quá, cho nên giờ phút này vẫn không biết nhận sai,lại còn nghênh ngang thế kia. 
Được lắm, hôm nay anh không dạy cô một bài học, anh không phải Thế Thiên. 
Vừa nghĩ trong đầu xong, Thế Thiên mạnh bạo ôm cô lên, quăng cô lên giường lớn, sau đó tay tháo cà vạt cùng cút áo, rất nhanh nữa thân trên của anh hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/263854/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.