Nơi tiểu huyệt của Song Y bị anh trêu đùa mà thành ra phản ứng. Nó làm cho Song Y ngứa ngáy, thân hình cô uốn éo khó chịu cực kì khiến cho Song Y rên nhẹ một tiếng, tiếng rên này báo hiệu cho Thế Thiên biết được cô đã sẵn sàn để tiếp nhận anh.
_ Bảo bối! Có thể cho anh được không? - Thế Thiên khó khăn để nói
Song Y bị kích tình đến mê mang, chữ nghe chữ không nên không kịp phản ứng chỉ rên thêm một phần nữa.
Thế Thiên xem tiếng rên này là lời đồng ý của cô dùng hai tay tách lớn đôi chân trắng mịn không một chút sẹo của cô, nó làm cho Thế Thiên không kềm được mà hôn mút bắp đùi đó thêm một lúc, vừa thơm, vừa mịn thiệt sự là giết người mà.
_ Bảo bối! Anh sẽ yêu em đến hết cuộc đời - Thế Thiên thật không thể chờ nữa, anh muốn xâm chiếm cô ngay, nên một câu an ủi cô gái nhỏ mềm mại
_ A.... Thiên... Em đau... A a a a - sau tiếng nói của Thế Thiên, liền 1 cái đâm thẳng vào Song Y, điều này cho biết rằng... Song Y cô đã hoàn toàn thuộc về Thế Thiên. Mặc dù đau đến tận xương tủy nhưng Song Y lại thấy vui trong lòng bởi vậy đây là cô tình nguyên và anh lại yêu chìu cô chứ không cưỡng đoạt hành hạ thân xác cô như kiếp trước.
Thế Thiên như nước vở bờ, anh không ngờ bên trong cô gái bé nhỏ này lại ấm áp, siết chặt đến mê người như vậy nó khiến anh phải tự rên lên một tiếng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/263841/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.