Nguyên một ngày hôm nay, dù cho hoạt động có vui đi chăng nữa cũng không thể giúp Song Y thoát ra khỏi suy nghĩ cho sự kiện tối nay. Nó cứ quanh trong đầu cô, cho đến khi được tắm biển, đúng như Thế An nói, biển thật đẹp không tắm mới lạ. 
Bộ đồ bơi của Song Y không quá nổi bật, phần trên là áo có vạt bèo nhìn khá con nít, cũng chủ yếu nơi bồng đào của cô khá lớn so với các bạn cùng lứa nên chọn chiếc áo bèo thế này nhằm che bớt đi sự chướng lên của cặp bồng đào, quần bơi cũng vạt bèo, bên trong là cái quần cùng vải, cô không thích khoe khoang trước mặt người khác, cứ kính được là kính thôi, kèm theo đó là một chiếc áo mỏng khoác lên người. 
Dù đã che đi bớt những thứ cần che nhưng Song Y vẫn cứ tỏa sáng giữa rừng người, làn da đã trắng, ra nắng lại trắng hơn, bộ đồ bơi trên người chỗ hở chỗ che nhưng ngắn hơn bộ quần áo mặc ngày thường nên lại làm người ta mê mẫn. 
Cảm thấy quá nhiều ánh mắt nhìn mình, Song Y cảm thấy khá khó chịu nên đã đi lên bờ dùng khăn che lại toàn thân mình, quyết định không tắm nữa vào thay đồ. 
Thời gian hoạt động tự do đã kết thúc, bây giờ đã đến thời gian trình diễn văn nghệ của các lớp, Thế An có mặt trong buổi trình diễn, còn Song Y lại chẳng có tài năng về âm nhạc 1 chút nào nên chỉ có thể là khán giả ngồi coi. 
Một khung trời náo nhiệt cả một bãi biển, trời càng tối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tong-giam-doc-phuc-hac/263833/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.