Hai anh em sinh đôi ngay khi vừa mới sinh xong trông thật khó coi.
Những nếp nhăn xấu xí, đôi mắt ti hí, sống mũi lại thấp lẹt tẹt, cái miệng xẹp lép.
Lão Đại so với lão Nhị một người so với một người lại càng thêm xấu xí.
Nhưng xấu hơn nữa cũng chính là ruột thịt của mình, xấu đến mấy cũng phải ôm về nhà nuôi tiếp.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, mấy tháng sau, hai anh em càng ngày càng trở nên xinh đẹp, càng lớn càng vô cùng dễ thương.
Làn da nhăn nhúm bắt đầu trở nên trắng nõn, mềm mịn tựa như trứng gà bóc, đôi mắt trước kia vốn híp lại thành một kẽ hở nay vừa đen nhánh vừa to tròn như hai họn bi ve, đôi mắt hai mí hiển nhiên dần dần hiện rõ.
Nhìn thấy điều này, cuối cùng hai vợ chồng cũng đã tin tưởng, hai đứa trẻ này ban đầu không phải bị ôm nhầm rồi.
Bạc Kha Nhiễm tự mình đặt tên cho hai anh em.
Lão Đại được gọi là Thẩm Trác Nhĩ.
Lão Nhị được gọi là Thẩm Bất Quần.
Tên của hai đứa hợp lại là một thành ngữ “ Trác Nhĩ Bất Quần” với mong muốn sẽ vượt trội hơn tất cả mọi người.
Còn nhũ danh của hai thiên thần nhỏ nhà họ Thẩm được chính ông bố vĩ đại của chúng đặt cho.
Đứa lớn là Đại Hanh, còn đứa nhỏ là Nhị Tức*.
Tại sao Thẩm đại đạo diễn của chúng ta lại đặt cái tên này cho hai đứa con của mình?
Đơn giản bởi vì chúng nó thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/3501705/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.