Nghe được giọng nói của Thẩm Dữ, Bạc Kha Nhiễm lúc này giống như vừa mới bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện.
Cô vô thức quên đi chuyện mình vẫn còn đang phát sóng trực tiếp, bật dậy từ trên tấm thảm, nhanh chóng bước đến bên cạnh anh.
“Anh đã trở về.’’
Thẩm Dữ nhìn Bạc Kha Nhiễm đang đi về phía mình, đặt vali hành lý trong tay sang một bên, vừa với cất xong, đã thấy cô nhưng một chú chim nhỏ sà vào lòng anh.
Thẩm Dữ ôm cô thật chặt vào trong lồ ng ngực của mình, tựa cằm trên đỉnh đầu cô, giữa hơi thở là mùi hương nhàn nhạt trên người cô, vô cùng quen thuộc.
“Nhiệt tình như vậy sao?’’
“Nhớ anh.’’
Bạc Kha Nhiễm không hè che giấu nỗi nhớ trong lòng mình với anh.
Khóe miệng Thẩm Dữ không khỏi nâng lên, “Ừ, anh cũng nhớ em.’’
“Nhưng mà…’’
“Vâng?’
“Em đem máy tính bảng và giá đỡ ra ở nơi đó làm gì vậy, chụp ảnh sao?’’ Thẩm Dữ kỳ quái hỏi cô.
Bạc Kha Nhiễm nhất thời đầu óc trở nên trống rỗng, lúc này mới sực nhớ tới việc mình vẫn còn đang giao lưu trực tiếp với các fans trên mạng.
Cô nghiêng đầu nhìn đến máy tính bảng đang đặt trên bàn trà, khẽ hô một tiếng, sau đó vùi khuôn mặt nóng bỏng của mình vào trong lồ ng ngực của anh.
“Chuyện gì vậy?’’ Thẩm Dữ hiển nhiên đã quen thuộc với việc bất chợt tỏ ra kinh ngạc của cô, mở miệng hỏi.
“Em… Em vẫn còn đang giao lưu trực tiếp với fans.’’ Bạc Kha Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/3501703/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.