"Anh...... Các người......" anh ta đột nhiên cảm thấy có chút ủy khuất, nghĩ lại bản thân lúc trước, giống như một thằng ngốc.
Nhưng mà, anh ta còn chưa ủy khuất xong, liền nghe được thanh âm Thẩm Dữ nhàn nhạt vang lên.
"Vừa rồi cậu nói tôi là tra gì?"
Cố Hựu tức khắc hoá đá, cậu ta cứng đờ xoay người lại, nhìn trên mặt Thẩm Dữ cười như không cười, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
Đại khái là lần này cậu ta nằm trên đầu súng rồi.
Tra cái gì?
Lúc ấy cậu ta đương nhiên muốn nói là tra nam.
Nhưng mà, hiện tại cậu ta có thể nói là tra nam sao, nếu cậu ta có gan nói, khẳng định Thẩm Dữ sẽ đánh hắn ra bã.
Nghĩ vậy, trong lòng đã run cầm cập, nhưng bề ngoài cậu ta vẫn cố gắng tươi cười.
"Sao?" Thẩm Dữ tựa hồ không muốn buông tha cậu ta, nhàn nhạt hỏi một tiếng, âm cuối khẽ cao lên.
Anh thật muốn nhìn xem cậu ta sẽ xử lý lời nói này như thế nào.
Cố Hựu ẩn ẩn nghe ra trong câu nói có chút uy hiếp, cậu ta mấp máy miệng vào lầm, trong đầu đang nghĩ đến muôn vàn cách trả lời khác nhau.
"Tra...... Tra...... Đại soái ca!"
Thẩm Dữ cong khóe miệng, "đại soái ca?"
Cố Hựu vội vàng gật đầu, ân cần mà nói.
"Đương nhiên đương nhiên, Thẩm Đạo trong lòng em chính là đại soái ca, quả thực không ai có thể hơn được."
Cố Hựu vỗ mông ngựa rõ ràng như vậy, ngay cả Bạc Kha Nhiễm cũng nhìn không nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/2364619/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.