"Anh biết, anh hiểu được, em không cần nghĩ nhiều, được không?"
Anh biết, hiện tại cô mới hai mươi hai tuổi, cô vẫn còn nhỏ, làm sao để một đứa nhỏ đi gánh vác một đứa nhỏ khác?
"Được rồi, nghe lời anh được không?."
Bạc Kha Nhiễm cắn môi, cô khẽ rời khỏi vòng tay của Thẩm Dữ, ngẩng đầu nhìn anh.
"Anh...... Có phải thật sự muốn có một đứa bé không?"
Thẩm Dữ xoa xoa tóc cô.
"Đúng vậy, anh muốn, nhưng mà không phải bây giờ, hiện tại anh đang chăm sóc một đứa bé đã không có thời gian, làm sao có thể chăm sóc thêm một đứa bé nữa?"
"Chăm sóc đứa bé?" Bạc Kha Nhiễm sửng sốt một chút.
Thẩm Dữ chăm sóc đứa bé nào?
Thẩm Dữ nhìn vẻ mặt Bạc Kha Nhiễm mờ mịt suy nghĩ, không khỏi bật cười, anh nhìn chằm chằm cô.
Bị anh nhìn chằm chằm như vậy, Bạc Kha Nhiễm cũng dần dần phục hồi tinh thần, trên gương mặt có một tầng mây đỏ.
"Em mới không phải là đứa bé."
Thẩm Dữ cười, anh duỗi tay một lần nữa ôm cô vào trong ngực, để cằm lên trên đỉnh đầu cô, ngửi mùi hương nhàn nhạt tỏa ra từ người cô, nói:
"Em nhỏ hơn anh 7 tuổi, ở trong lòng anh, em mãi mãi là một đứa bé."
Nghe vậy, khóe miệng Bạc Kha Nhiễm khẽ cong, cô vươn tay ôm chặt Thẩm Dữ, anh tuy gầy nhưng vòng eo rắn chắc, gương mặt dán lên ngực anh, cách áo khoác cô vẫn cảm nhận được nhịp đập trái tim anh.
"Thình thịch thình thịch......"
Nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/2364615/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.