"Cười đủ rồi sao?"
Khoé miệng Bạc Kha Nhiễm đang cười liền cứng đờ, giây tiếp theo, cô đổi thành cười lấy lòng nghiêng đầu quay lại nhìn Thẩm Dữ.
"Lạch cạch."
Là âm thanh tháo dây an toàn.
Cô mới nghiêng đầu qua, liền bị người kia giữ chặt đầu kéo qua, cô theo bản năng liền lấy tay đánh vào lồng ngực Thẩm Dữ.
Một tay Thẩm Dữ nắm chặt cổ tay cô, một tay đè sau cổ cô.
"Thẩm Dữ...... Ngô......"
Cô còn chưa kịp lấy lòng anh, anh đã trực tiếp đè cô xuống hôn.
Đôi môi ấm áp của anh phủ lên đôi môi mềm mại của cô, hơi dùng sức một chút, liền tiến quân thần tốc vào trong khoang miệng cô.
Anh hôn tới cường thế bá đạo, cô cơ hồ sắp không thở được, làm gì cũng khó khăn.
"Thẩm...... Thẩm...... Đạo......" Cô đứt quãng kêu tên anh.
Nhưng mà dường người này căn bản không nghe thấy cô gọi.
Đầu lưỡi mềm mại ở trong khoang miệng cô như cuồng phong càn quét, vội vàng cắn mút không tha.
Sống mũi cao thẳng của anh cọ cọ bên má cô, cô không có nhắm mắt, khoảng cách lại cực kỳ gần, tựa hồ lông mi của anh cũng chạm vào má cô.
Một người đàn ông mà có lông mi còn dày hơn cả phụ nữ, khó trách fan của anh nói anh xinh đẹp.
Bạc Kha Nhiễm chăm chú nhìn, lại không nghĩ đến người đàn ông sẽ đột ngột mở mắt.
Cô chìm trong đôi mắt thâm thuý mê hoặc của anh.
Đôi mắt này thường ngày thoạt nhìn có chút lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/2364602/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.