Bạc Kha Nhiễm ngồi xuống bên cạnh Thẩm Dữ.
Cô vừa mới ngồi xuống, Thẩm Dữ liền duỗi tay về phía cô, cô nhìn anh một chút, sau đó bất động thanh sắc để hai tay trên mặt bàn.
Muốn nắm tay cô sao, phải có bản lĩnh nha, cô cứ để tay ở đây đấy.
Bạc Kha Nhiễm dành cho anh một ánh mắt khiêu khích.
Nhưng mà ánh mắt khiêu khích này trong mắt Thẩm Dữ lại thành trẻ con giận dỗi, tức khắc làm anh có chút dở khóc dở cười.
Bất quá
Có chuyện gì mà anh không dám?
Người muốn ẩn hôn là cô không phải anh, nếu cô không sợ, anh còn sợ cái gì?
Vì thế, anh quả thực đưa tay về phía cô.
Bạc Kha Nhiễm thấy hành động này của anh, khóe miệng tươi cười tức khắc cứng đờ.
Người này
Quá không biết xấu hổ!
Thời điểm tay anh sắp đụng đến tay cô, Bạc Kha Nhiễm đột nhiên rụt tay xuống gầm bàn.
Bàn tay Thẩm Dữ lơ lửng giữa không trung.
Tay cô vừa rụt xuống, liền bị bàn tay ấm áp của anh nắm chặt.
Bạc Kha Nhiễm ở dưới bàn muốn rút tay về, nhưng mà tay cô bị Thẩm Dữ giữ chặt, dùng bao nhiêu sức lực cũng không rút ra được.
"Đừng nháo."
Thẩm Dữ đột nhiên ghé sát vào vai cô, nhẹ giọng nói.
Bạc Kha Nhiễm mình, lập tức quên mất phải giãy giụa.
Sao anh dám to gan như vậy?
Kỳ thật trong mắt người ngoài, Thẩm Dữ chỉ hơi ghé đầu về phía cô, đến nỗi lời nói của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/2364594/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.