Thời điểm hai người về đến khách sạn, đã là rạng sáng.
Trên đường trở về, trời đổ mưa không dứt.
Từ trong xe đi ra, Bạc Kha Nhiễm cảm thấy có chút lạnh, theo bản năng bọc chặt áo khoác ôm lấy người.
Thẩm Dữ rút chìa khoá rồi đóng cửa xe ra sau, lúc này đã tới bên cạnh.
"Được rồi, chúng ta đi thôi."
Nghe vậy Bạc Kha Nhiễm liền chuẩn bị đi về phía trước, giây tiếp theo tay bị người phía sau giữ chặt, bàn tay được một bàn tay ấm áp khác ôm lấy, tiện đà người phía sau cũng đã lại gần, đưa tay cô nhét vào trong túi áo anh.
"Còn lạnh không?" Thẩm Dữ nghiêng đầu, vẻ mặt ôn nhu hỏi.
Trên mặt Bạc Kha Nhiễm lộ ra tia ngượng ngùng, cô cười nhẹ lắc đầu.
Độ ấm trên bàn tay anh thông qua da thịt truyền đến tim cô, vòng tay ấm áp ôn nhu ôm lấy cô, cùng lời nói vô cùng kiên định.
Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu nhìn thoáng qua sườn mặt kiên nghị, đáy lòng là một mảnh mềm mại.
Cô chưa từng có nghĩ tới cả đời này nhất định phải đi cùng ai đó, nhưng là hiện tại, cô thật sự muốn quãng đời còn lại của mình cùng nắm tay người trước mặt đi qua.
Cô thích ở bên cạnh anh, chỉ cần có anh bên cạnh cô cái gì cũng không sợ, chỉ cần có anh bên canh, cả ngày cô đều nở nụ cười như hoa.
Bạc Kha Nhiễm đột nhiên ý thức được.
Cô thích Thẩm Dữ.
Nghĩ thông suốt, trong lòng cô như có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/2364570/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.