Bạc Kha Nhiễm còn nhớ rõ thời điểm khi còn đi học, Thẩm Tư Gia thường xuyên quấn lấy Thẩm Dữ mang hai người đến quán ăn của Trương Thẩm ăn món Hồ Nam.
Kỳ thật Thẩm Dữ không quá thích món ăn Hồ Nam.
Nhưng cô cùng Thẩm Tư Gia lại cùng thích, vì thế khi các cô kì kèo, Thẩm Dữ mới bắt đầu tiếp xúc đồ ăn Hồ Nam.
Suốt bốn năm ở nước ngoài, hẳn là anh rất ít lần ăn đồ ăn Hồ Nam mới đúng.
Thẩm Dữ nhìn cô, ánh mắt hơi lóe, cuối cùng trầm giọng ừ một tiếng.
Trương thẩm thấy Bạc Kha Nhiễm đến, thực sự rất vui.
"Kha Nhiễm, cháu đã đến rồi à, hôm nay sao không đi cùng Tư Gia...... Ai?"
Trương thẩm đánh giá Thẩm Dữ.
"Đây là...... Tiểu Thẩm, Tiểu Thẩm cháu về nước rồi à?"
"Vâng, Trương thẩm." Thẩm Dữ lễ phép trả lời.
"Ai, đã nhiều năm không thấy, quan hệ của hai chú cháu thật tốt, về nước liền đưa cháu gái đi ăn cơm."
Bởi vì Bạc Kha Nhiễm luôn gọi Thẩm Dữ là chú nhỏ, cho nên tới bây giờ Trương thẩm vẫn nghĩ cô là cháu gái Thẩm Dữ.
"Cái này, Trương thẩm, chú ấy không phải chú nhỏ của cháu." Bạc Kha Nhiễm ngượng ngùng giải thích.
"Ai?"
"Trương thẩm, chúng cháu lên phòng trước."
"Được được, vẫn là phòng bao sao, yên tâm lên đi."
Vào phòng, điều hòa đã mở, Bạc Kha Nhiễm chuẩn bị cởi áo khoác ngoài, nào biết tay vừa mới đưa lên, đã nghe Thẩm Dữ nói:
"Từ từ hãy cởi áo khoác, chờ phòng ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-tan-tam-kham/2364524/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.