Trình Như Ca giật mình, khuôn mặt hiện lên chút ngạc nhiên, đôi môi vừa mấp máy, cô lập tức kéo góc áo anh, cúi người kề sát. 
Ban đêm yên lặng như tờ, ánh đèn sáng chưng từ phía trên rọi xuống. Anh nhắm mắt lại, để cô tùy ý gặm. Hơi thở hoà quyện, chuyển động giữa làn môi khẽ khàng, mang theo chút thăm dò trúc trắc, rồi lại mềm mại tự nhiên. 
Trình Như Ca không nhúc nhích, vẫn giữ tư thế cũ nhìn cô vài giây, lát sau anh đặt cuốn sách trên tay xuống. 
"Ngủ đi." Anh kéo chăn lên cao, tắt đèn. Thẩm Ý Nùng vừa gật đầu rồi định nhắm mắt lại, một bàn tay đặt trên thắt lưng, Trình Như Ca đè lên người cô. 
Trước giờ anh luôn là người bình tĩnh tự chủ, ít khi chủ động, làm chuyện gì cũng có chừng mực vừa phải, không bao giờ ham muốn quá mức đối với mấy chuyện vui vẻ này. 
Đêm khuya, Thẩm Ý Nùng mới vừa tắm rửa xong lần nữa rồi nằm lên giường, mệt mỏi đến mơ màng chìm vào giấc ngủ, đột nhiên trong đầu hiện lên một ý nghĩ. 
Đêm nay... Có phải anh cố ý không cho cô thời gian rảnh để khỏi suy nghĩ mấy chuyện lung tung, cứ trực tiếp chìm vào giấc ngủ không? 
Tiếc là chưa kịp hỏi anh, Thẩm Ý Nùng đã chìm vào trong mộng, ngủ một giấc nặng nề đến tận bình minh. 
Thức dậy lúc mặt trời sáng bảnh mắt, vẻ thướt tha và mịt mùng vào ban đêm đều tan biến dưới ánh nắng mặt trời chói chang, không còn sót lại chút nào cả. 
Tự nhiên cũng chẳng còn lời gì để hỏi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-fan-ham-mo/1796825/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.