"Đương nhiên không có!" Đường Tuế Như cười mắt nhìn xung quanh, "Anh Bắc, anh không có chỗ ngồi sao?"
"Có!" Tấn Mặc Bắc sảng khoái trả lời, trong tay cầm thêm một chiếc ghế, đặt ở bên cạnh bàn bọn họ.
Ánh mặt Diệp Cô Thân nhàn nhạt quét qua nhìn anh ta một cái, "Tấn tiên sinh, thích tham gia náo nhiệt?"
"Người khác náo nhiệt không thích, Tiểu Tuế Tuế náo nhiệt, lại thật thích!" Tấn Mặc Bắc gác chân, xem hí kịch trước mặt, "Buổi diễn hí kịch đêm này dường như còn chưa bắt đầu cao trào đâu."
"Là sao? Anh Bắc có nghiên cứu về hí kịch?" Cô lại không thích loại hình này.
"Xem chơi!" Tấn Mặc Bắc nâng chung trà lên, hơn nữa là chén trà trước mặt Đường Tuế Như.
Diệp Cô Thâm không đổi sắc nhìn chằm chằm vào động tác của anh ta, "Tuế Tuế, thời gian không còn sớm, không bằng em về trước đi."
"Gần đây em cũng phải tham gia một cái kịch bản! Em muốn xem một chút! Nghiên cứu một chút!" Đường Tuế Như mới không có ý định rời đi.
Đương nhiên, nếu như cùng Diệp Cô Thâm cùng nhau rời đi, bây giờ cô lập tức đi.
"Ban ngày luyện tập, bây giờ em không mệt sao?" Diệp Cô Thâm không muốn ở lại chỗ này.
"Không mệt!" Cô giả bộ như rất có hình thú nhìn lên sân khấu, "A a a" nghe không hiểu.
Diệp Cô Thâm bất đắc dĩ, biết rõ cô lo lắng cho mình.
Tấn Mặc Bắc bất động thanh sắc quan sát xung quanh, nơi nơi đen kịt luôn ẩn dấu ma quỷ.
Không để ý, sẽ bị cướp đi sinh mạng!
Đường Tuế Như nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho/1710310/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.