Chương trước
Chương sau
“Anh chính là cái loại người quản không nổi nửa người dưới của mình, đồ đàn ông cặn bã. Tôi mà yêu thích anh thì tôi là người mù tám trăn năm, nửa đời sau chỉ số thông minh đều bị chó ăn hết.” Lý Bất Ngôn nhếch môi, làm sao bây giờ, mới có thể đánh chết tên khốn Lý Hành Nhạc này.
Tên khốn này còn tìm quần áo cho mình, cổ chữ v lộ ngực chằng chịt vết hôn.
Nhưng cô không có quần áo khác để mặc.
Bị ăn rồi còn đứng ven đường bị anh ta xem náo nhiệt!
“Vâng, đại tiểu thư dạy dỗ đúng, anh chính là người không quản nổi nửa người dưới, đồ đàn ông căn bả…” Lý Hành Nhạc tựa ở cửa sổ xe, hút xong một điếu thuốc.
Tàn thuốc rơi xuống chân cô.
Lý Bất Ngôn cúi đầu ghét bỏ nhìn, cô thật sự nên cách xa chiếc xe này một chút.
“Nếu mà lần sau em muốn thì có thể đến tìm anh, kỹ thuật của anh thật sự không tệ…”
“Haha…”
Lý Bất Ngôn hừ lạnh hai tiếng không để ý đến anh ta.
Xe đã đến, Lý Bất Ngôn cũng không quay đầu lại, bước lên xe.
Cô ấy chưa trở về trường học, bộ dạng như vậy nếu bị nhìn thấy, cô ấy còn có mặt mũi gì nữa.
Nhưng tối hôm qua như thế nào.
Lý Bất Ngôn nhớ mang máng Lý Hành Nhạc đã đến sau đó không biết vì sai cô ấy theo Đường Tuế Như chạy tới giường Lý Hành Nhạc?

___
Đường Tuế Như nhận được điện thoại của Lý Bất Ngôn thì nghe thấy chuông tan học.
Nhanh chóng chạy ra ngoài: “Lý Tử! Cậu chết chắc rồi!”
“Cậu chết chắc rồi.”
“Đúng, hai chúng ta chết chắc rồi.” Đường Tuế Như ghé vào lan can hành lang: “Tối hôm qua bị chú Diệp khảo vấn 360 độ rồi.”
Nghĩ đến chính mình ở trên giường bị vuốt ve sắp thành hình tròn cô khóc không ra nước mắt rồi.
“Tuế Tuế, tớ hỏi cậu một vấn đề nghiêm túc, tại sao cậu giao tớ cho Lý Hành Nhạc?”
“Chị Đường tới, tớ đi gặp bác rồi nên Lý Hành Nhạc nói đưa các cậu trở về. Các cậu thật lợi hại, hôm nay cả phòng chi có mình tớ đi học, có phải đều ngủ nướng rồi không?”
“Không, cái kia, Tuế Tuế, tớ bỗng nhiên nhớ phải quay về Ninh thành chơi vài ngày. Đi học nhớ diểm danh cho tớ, giao cho cậu đấy.”
“Sao đột nhiên…”
“Ừ, tắt đấy!”
Thật ra cũng không phải Tuế Tuế sai, đều do tên Lý Hành Nhạc cặn bã, quỷ mới biết anh ta là người đàn ông như vậy.
___

“Chú Diệp, Khanh Khanh đã đồng ý sửa kịch bản rồi!” Đường Tuế Nhu về nhà, đi về phía thư phòng.
Diệp Cô Thâm cúp điện thoại: “Vào đi.”
“Không được, trọng địa quân sự, anh rãnh rỗi miễn vào haha!” Đường Tuế Như dựa cửa: “Đúng rồi, em muốn hỏi một chút nhân phẩm Lý Hành Nhạc có tốt không?”
“Rất tốt.” Chỉ trừ sinh hoạt cá nhân có hơi phóng túng một chút.
“Cũng đúng, có thể làm anh em với anh làm sao sẽ không tốt.” Đường Tuế Như ngửa đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn: “Đáng tiếc, hôm nay không thấy cháu trai chúng ta.”
“Em muốn gặp cậu ta?” Diệp Cô Thâm kéo bàn tay nhỏ của cô, đi xuống dưới.
“Không phải, em chỉ cảm thấy mấy hôm trước em còn gọi anh ta là học trưởng, hiện tại bỗng nhiên vai vế tăng cao. Em muốn gọi anh ta một tiếng cháu trai xem xem, nhất định rất thú vị.” Đường Tuế Như không giấu được vui vẻ: “Cháu trai!”
“Nếu em thích trẻ con, chúng ta có thể sinh một đứa.”
“Chú Diệp, anh có lầm không, Diệp Xán Bạch cũng không phải trẻ con, anh ta còn lớn em.”
Là con trai của Diệp lão phu nhân sinh ra, gen di truyền vô cùng tốt, cô thế nhưng là chị dâu nhỏ.
Haha.
Xem về sau Diệp Xán Bạch còn dám bắt nạt cô không?
Trong trường học gọi là cháu trai Diệp Xán Bạch.
“Cậu ta cũng muốn gọi em một tiếng thím nhỏ.” Sắc mặt Diệp Cô Thâm bình tĩnh nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.