" Tôi cho anh danh vọng, địa vị và cả những thứ vật chất tốt nhất, đổi lại, tôi cần sự trung thành tuyệt đối và đảm bảo tính mạng của anh sẽ thuộc về tôi."- Cô nhấn mạnh.
" Trung thành? Mạng?"- Sở Điềm ngốc nghếch hỏi lại.
"...."- Cô không trả lời nhưng khẽ gật đầu một cái, vô cùng chắc chắn.
" Tôi, không đáng giá."
" Người của tôi, chỉ có hai loại, một là thiên tài hai là phế vật. Phế vật, không xứng được tồn tại."
Ý cô, có phải ngầm chỉ anh là...thiên tài?
" Cô...quen tôi?"
" Không?"
" Tại sao...?- Lại thu nhận tôi...
" Thuận mắt."
Trong lòng Sở Điềm dậy sóng, nội tâm anh đang rối loạn. Đối mặt với người lạ, chưa từng quen biết, anh có nên theo cô?
" Hoặc là ở lại làm khuyển cho người ta sỉ nhục, hoặc đi theo tôi làm lại từ đầu."
Haaa
Đúng, hoặc ở lại làm khuyển hoặc đi theo cô ấy....
" Được, tôi đi."- Sở Điềm chắc nịch, mười mấy năm anh lãng phí ở một góc trời, bị coi thường, bị khinh bỏ, anh không muốn tiếp tục nữa...
" Nhớ những lời hôm nay tôi nói..."
" Sở Điềm xin thề, tuyệt đối trung thành với cô, tính mạng này, sống chết tùy cô định đoạt."
Cô gật đầu
" Cô là...?"
"Nam Cung Tử Uyên."- Nhớ kĩ, cả đời cũng không được quên.
" Vâng, thưa chủ nhân."
_______
Sở Điềm ngồi trên ghế, anh dựa đầu vào tường. Quá khứ của anh đều vô vị khi chưa gặp cô. Tám năm, khoảng thời gian nói dài không dài nói ngắn không ngắn, đủ để anh thay đổi, hoàn toàn lột xác, thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-tai-ba-dao/1696738/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.