Ý niệm vừa dứt, tất cả thuộc hạ của Lộng Ảnh đồng đều xông lên.
Nhưng, đâu dễ dàng như vậy...
Đoàng
Đoàng
Đoàng
.....
Vô số tiếng súng liên tiếp nổ ra, tiếp theo đó là một màn huyết nhuộm thảm khốc... Từng người, từng người liên tiếp ngã xuống, bất động nằm trên đất. Trên cánh cửa giấy lớn, hàng ngàn lỗ nhỏ kế tiếp nhau nối thành một dãy dài.
Thì ra, là cứu viện...đã tới...
Chỉ mất một phút, tất cả thuộc hạ dưới trướng Lộng Ảnh đều được xử lý sạch sẽ...
Uỳnh...uỳnh...uỳnh
Quả nhiên là vậy...
Từng cánh cửa sổ lớn liên tiếp đổ xuống, vỡ thành từng mảnh nằm la liệt trên đất. Một màn mưa súng khi nãy không chỉ sát mà còn bắn vỡ chốt cửa bốn góc, tạo lối mở để tiến vào.
Tiếp theo đó, rất nhiều, rất nhiều người lần lượt đi vào, ai nấy đều trang bị súng ống, quần áo bảo hộ kèm theo một số vật dụng cần thiết khác.
" Lão đại, xin lỗi, bọn em tới muộn..."
" Lão tam..."- Tử Uyên nhìn người "huynh đệ" trước mắt, trong lòng an ổn hơn một chút. Vị lão tam này thật ra là Đới Phong, một trong bốn sát thủ đắc ý nhất trong tay Tử Uyên. Khả năng làm việc vô cùng tốt, trung thành, cẩn trọng nên được cô tin tưởng, giao nhiệm vụ ở lại trong tổ chức để theo dõi tình hình phát triển.
" Lão đại cứ nghỉ ngơi đi, em giúp chị bắt ả."- Đới Phong cẩn thận quan sát vết thương rồi nhìn vị khách không mời duy nhất trong phòng.
" Tốt."
"...."- Lão tam lui ra, nhường chỗ cho bác sĩ khẩn cấp sơ cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-tai-ba-dao/1696735/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.