" Đừng ngây ngốc nữa."- Tử Uyên buồn cười, bộ dạng thất thần của anh đây là lần đầu cô được thấy, bất quá, rất đáng yêu.
"...."- Cô vui vẻ, nhưng anh thì ngược lại, Dạ Thiên không biết nên vui hay buồn nữa đây.
" Được rồi, Dạ Thiên..."- Tử Uyên gọi
" Ừm."
" Em muốn về nhà."
" Được, anh đưa em về."- Dạ Thiên cười sủng nịnh, cô muốn về nhà, cô nhớ nhà rồi.
"......Ah....Dạ Thiên...."- Tử Uyên giật mình. Trọng lượng cơ thể mất cân bằng khiến cô run nhẹ, hai tay luống cuống ôm chặt anh hơn. Truyện Võng Du
"..."
" Dạ Thiên, anh làm gì?"- Cô nghi hoặc hỏi
" Đưa bà xã của anh về nhà."- Dạ Thiên nhìn cô, khoé môi không giấu được ý cười sâu đậm.
" Bây giờ?"
" Em muốn đợi đến bao giờ?"
" Không, em muốn về."- Tử Uyên vươn người, ôm chặt lấy Dạ Thiên, chôn mặt nhỏ vào hõm anh, hoàn toàn thả lỏng cơ thể để anh ẵm ra khỏi phòng.
Tử Uyên vô cùng hợp tác, anh cũng vui vẻ theo, một đường mạch lạc đi thẳng tới sảnh chính dưới lầu. Bây giờ đã khá muộn, chắc chắn sẽ không có chuyến bay nào hoạt động, tốt nhất, anh vẫn nên đi trực thăng tư nhân trở về.
Dạ Thiên bế cô đi thang máy, nhưng vẫn phải qua cửa chính, mà nơi đó, có rất nhiều người. Tử Uyên mắc cỡ, cô không dám hé đầu ra nhìn, chỉ sợ người ta nhận ra cô. Dạ Thiên hiểu ý cô, khí thế cường đại, bất khả xâm phạm lập tức tạo thành tầng tầng kết giới bao quanh hai người. Trên đường đi rất an tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-tai-ba-dao/1696694/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.