Chiếc giường lớn mềm mại, ấm áp,được thiết kế vô cùng đẹp mắt. Thành giường bằng gỗ saki lớn, hoa văn điêu khắc tinh tế, độc đáo. Mềm bông thêu thủ công được gấp vô cùng ngăn nắp.
Dạ Thiên vào phòng, đặt cô nằm xuống giường, anh cũng trèo lên nằm cạnh cô. Hơi ấm lan toả, mùi hương nhẹ nhàng, thanh mát của thiếu nữ làm anh nóng ran. Rất lâu rồi, anh chưa nằm cùng cô.
Dạ Thiên vươn tay, kéo cô vào nồng ngực, ôm chặt lấy thân thể nhỏ nhắn, mềm mại không xương của cô.
Cả người anh vô cùng khó chịu, miệng lưỡi khô cứng, nồng ngực nóng ran.
Mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, mĩ lệ thanh sương nằm trong lòng nhưng anh không thể...
Cảm giác này, phải chịu đựng đến bao giờ.
Dạ Thiên cúi đầu, hôn cô ngấu nghiến.Nụ hôn nồng cháy, mãnh liệt.Đôi môi đỏ mọng,tà tà mị mị mấp máy khiến tim anh tan chảy. Dạ Thiên cố tách môi cô, tiến sâu vào bên trong.Đầu lưỡi lành lạnh, mang hương bạc hà dịu nhẹ quấn quýt không rời.
Tử Uyên đang ngủ, theo bản năng, đầu lưỡi cử động, chạm vào anh.Dạ Thiên bất ngờ, toàn thân tê cứng như bị điện giật.
Bàn tay Dạ Thiên bắt đầu không yên phận, ngón tay ngọc thon dài trượt trên lưng cô.Bàn tay cẩn thận vòng ra phía trước, luồn tay vào áo cô, kéo một đường dài lên phía trên. Không khí lạnh theo đó tiến vào làm cô giật mình.Tử Uyên mở mắt, cô chăm chú nhìn đôi mắt phượng dài, hẹp trước mặt. Phượng quang khẽ nhắm, đôi mi dài rung rung, mày kiếm linh động đượm mang khí phách.
Không đúng
Tử Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-tai-ba-dao/1696593/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.