Uy Vũ bước đi dọc hành lang bệnh viện, anh chuẩn bị về vì trời cũng không còn sớm nữa. Vô tình anh đi ngang phòng làm việc của Tịnh Kỳ, mắt thấy đèn còn mở nên anh lùi lại
Nghiêng người nhìn vào trong thì mới thấy Tịnh Kỳ vẫn còn ở trong đó. Có vẻ đang chăm chú xem cái gì đó lắm, chắc là bệnh án
*Cốc cốc*
Gõ cửa báo trước cho Tịnh Kỳ biết, Uy Vũ mở cửa đẩy vào trong. Ánh mắt nhìn một vòng rồi nhìn cô, anh thở dài trước độ siêng năng của em gái
"Em chưa về sao?"
Tịnh Kỳ không vội nhìn, cô vẫn chắm chú xem bệnh án mà trả lời: "Chút nữa mới về"
Uy Vũ chợt nhớ chuyện gì đó, anh kéo ghế ngồi xuống đối diện bàn làm việc của Tịnh Kỳ. Anh lén xem nhìn cô một chút, miệng ngập ngừng hỏi
"Em có biết Nghi Thư. . .gặp tai nạn và đang điều trị ở bệnh viện mình không?"
Cô đang lật tờ giấy thì ngừng lại, sau đó tiếp tục xem trang tiếp theo: "Thì sao?"
Uy Vũ sợ trước sự lạnh lùng thờ ơ của Tịnh Kỳ luôn rồi, anh cảm thấy xung quanh bao phũ một không khí lạnh như ở Bắc Cực.
Anh nuốt nước bọt, mặc dù trong lòng cũng hơi sợ Tịnh Kỳ khó chịu nhưng anh vẫn lên tiếng: "Em không đến đó thăm hay xem tình trạng sức khỏe của Nghi Thư hả? Nghe nói em là bác sĩ phẫu thuật cho em ấy. . .em cũng nên đến đó xem như thế nào"
"Có y tá và bác sĩ khác làm việc đó rồi, không cần tới em"
Uy Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-tu-cai-nhin-dau-tien/981348/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.